Chương 2: Sám hối

Trước kia có lẽ cậu sẽ oán giận một phen, thế nhưng hiện tại, chỉ cần có thể sớm phá đổ cái nhà này, sớm đưa papa ra khỏi cái nhà giam này, cậu cảm giác hết thảy đều không quan trọng.

Nước ấm bên trong nhà tắm lớn đều là tự mình đi đến nhà bếp đun rồi mang vào, Hạ Mạt cảm giác thời tiết như vậy dùng nước lạnh cũng không sao, đơn giản tắm rửa, thay áo ngắn tay sạch sẽ cùng quần ngoài, lại thuận tiện giặt quần áo, đem đến máy sấy hong khô.

Chờ cậu chậm rãi đi trở về phòng, lại va phải Ngọc Chương đang sợ hãi chạy ra khỏi phòng cậu! Đối với nam nhân sinh cậu nuôi cậu thương cậu này, Hạ Mạt từ trong đáy lòng tỏ vẻ cảm kích, nói:"Papa, con đi tắm rửa một cái.”

Phát hiện biểu tình của nam nhân thực kinh ngạc, nói đến cũng đúng, trước kia cậu chưa bao giờ dùng ngữ khí ôn hòa nói chuyện với papa, thậm chí ngay cả kêu một tiếng "Papa" đều vạn phần gian nan.

Nghĩ đến đây, trong lòng áy náy càng sâu, cậu đi lên trước hai bước, tận lực ôn hòa nói: "Ngài tìm con có chuyện gì?"

Ngọc Chương hồi lâu mới phản ứng, nói:"Ta làm chút gì cho con ăn , thấy con không ở trong phòng, cho nên......"

Hạ Mạt đỡ lấy khuỷu tay của Ngọc Chương, cậu có thể cảm thấy thân thể của Ngọc Chương trong nháy mắt cứng lại, cậu ở trong lòng hối hận không thôi,"Papa, đừng lo lắng, con không có việc gì."

Ngọc Chương gật đầu, lập tức cúi đầu, nhìn bộ dáng suy tư của hắn, nói không chừng là đang nghĩ con của mình có bị đυ.ng hỏng đầu hay không đâu.

Hạ Mạt ngồi ở trước cái bàn nhỏ, bưng lên cháo loãng ấm áp uống một ngụm, bỗng nhiên ngẩng đầu, "Papa! Ngài đã ăn chưa?"

Ngọc Chương cứng người, liên tục gật đầu.

Hạ Mạt thấy bộ dáng khẩn trương như lâm đại dịch của hắn, không khỏi thở dài, cậu cảm thấy mình cần phải nói chuyện với papa của mình!

Vì thế cậu buông bát, cầm hai tay của Ngọc Chương, nói: "Papa! Trước kia con đã làm những chuyện phi thường khốn khϊếp đối với ngài! Con luôn trào phúng ngài, nói móc ngài, liên hợp nhị phu nhân khi dễ ngài......"

Mỗi một khi cậu ngừng lấy hơi, sắc mặt của Ngọc Chương lại tái nhợt thêm một phần, nói: "Nhưng từ sau khi con bị thương, con phát hiện những hành vi trước kia thật là xấu xa, con cam đoan, về sau nhất định sẽ đối xử tốt với ngài, tuyệt sẽ không lại để cho bất luận kẻ nào khi dễ ngài! Cho nên, ngài không cần khẩn trương ở trước mặt con như vậy.”

Thần sắc của Ngọc Chương vô cùng kinh ngạc, hắn như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ khó một ngày hoàn khố hài tử của mình sẽ nói với mình những lời như vậy.

Hài tử thật sự trưởng thành, hiểu chuyện ? Hắn rốt cuộc đợi được con quay đầu?

Ánh mắt phủ đầy tơ máu lại một lần nữa đỏ lên, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, hắn gắt gao cầm tay Hạ Mạt không dám buông ra, sợ một khi buông lỏng, hết thảy lại trở về nguyên trạng.

"Papa, thỉnh ngài tin tưởng con, con nhất định sẽ đối xử thật tốt với ngài, nhất định sẽ nghĩ biện pháp bù lại sai lầm trước kia của con, con sẽ dẫn ngài rời đi địa phương quỷ quái này......"

Ngọc Chương mạnh mẽ che lại miệng Hạ Mạt, thật cẩn thận đi ngoài cửa nhìn nhìn, sau khi xác định không có người, mới bước nhanh trở lại bên người Hạ Mạt, hạ giọng căn dặn: "Loại lời nói này cũng không thể nói lung tung."

"Papa......" Hạ Mạt hai mắt ửng đỏ, thanh tuyến run rẩy mang theo khóc nức nở, nói: "Dù có thế nào, con đều sẽ mang ngài rời khỏi nơi này."

Ngọc Chương thử nâng lên hai tay, gặp con trai không phản kháng, mới đưa tay kéo cậu vào lòng.

Hắn không để lời nói của con trai ở trong lòng, chỉ nghĩ đây là một câu vui đùa của tiểu hài tử, nói: "Papa biết! Papa không cầu gì khác, chỉ cầu con có thể gả cho người có thể toàn tâm toàn ý đối xử với con!

Con là omega, sang năm liền thành niên ,trước 20 tuổi nếu không xác định đối tượng thành hôn, nhất định phải do chính phủ cưỡng chế xứng đôi! Con nhất định phải thận trọng, trăm ngàn đừng giống như papa."

Càng về sau, thanh âm của Ngọc Chương càng thấp! Áy náy trong lòng Hạ Mạt càng thêm nồng đậm, vừa vặn lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, hai người vội vàng điều chỉnh lại thần sắc.

Người đi tới là một nam beta dáng người trung đẳng, mặc quân trang, ngũ quan đoan chính, thanh âm tục tằng, là điển hình của người theo chủ nghĩa nam tử, đối với thân là Omega Ngọc Chương không có một chút cảm tình nào.

Trước kia Hạ Mạt vì có thể đạt được địa vị tốt hơn ở trong nhà, luôn nghĩ biện pháp lấy lòng nhưng hiện tại Hạ Mạt lại biết, này nam nhân này từ đầu đến đuôi chỉ cho rằng cậu là một lợi thể để thấy người sang bắt quàng làm họ.

Thế nhưng trước mắt mình có việc cần hắn, cứ việc trong lòng vô cùng bài xích, ở mặt ngoài lại vẫn thuận theo như trước! Chỉ thấy cậu ngoan ngoãn kêu: "Phụ thân."

Hạ Khoa vẻ mặt lãnh đạm, ngồi xuống một cái ghế bên cạnh hai người, hắn nhìn cháo loãng trên bàn, nói: "Miệng vết thương đỡ hơn không."

"Dạ." Hạ Mạt đứng ở bên cạnh nam nhân, đầu vẫn cúi xuống

Ngọc Chương xa xa nhìn, khuôn mặt ôn hòa cư nhiên nhiễm hàn ý! Ông sớm đã hết hy vọng với nam nhân này , cùng lắm thì đập nồi dìm thuyền, ông không sợ y.

Hai câu đối thoại đơn giản, căn phòng hẹp nhỏ liền rơi vào trầm mặc! Dự tính bây giờ trong lòng nam nhân còn có hai phần áy náy…

Hạ Mạt chủ động nói: "Phụ thân! Con có việc muốn thỉnh cầu ngài."

"Nói."

"Con muốn đi trường học quân sự cao cấp Exxon."

"A?" Hạ Khoa hơi hơi cau mày.

Ngay cả Ngọc Chương cũng vô cùng kinh ngạc, chỉ là hắn không có biểu hiện ra ngoài.

Trường học quân sự cao cấp Exxon là trường học cao cấp nhất ở Lahu tinh cầu, ở Hoàng thành, dành cho Alpha! Đương nhiên, trường học cũng sẽ tuyển nhận Omega cùng Beta vô cùng xuất sắc ở một phương diện nào đó.

Nhưng số lượng của Omega rất thưa thớt, thân thể trạng huống đặc thù, được gia đình, chính phủ bảo hộ, dưới đại đa số tình huống đều là do chính phủ bỏ vốn! Tại địa phương thiết lập trường học Omega, thông qua phương thức này bồi dưỡng thường thức cơ bản cùng năng lực sinh dục hài tử.

Nói cách khác, đại đa số omega đều không có một nghề gì cả, chỉ biết sinh hài tử, chăm hài tử.

Hạ Mạt đã sớm nghĩ tốt lý do, chỉ nghe cậu nói:"Phụ thân! Trường học quân sự cao cấp Exxon là trường học tốt nhất ở Đế quốc chúng ta! Ngay cả Vương tử đều sẽ vào đó đọc sách."

Quả nhiên, vừa nghe cậu nói như vậy, thần sắc Hạ Khoa bắt đầu rung động.

"Chỉ cần đi nơi đó, con có thể tiếp xúc với Alpha ở tầng cao nhất, đến khi đó còn không sợ tìm được một Alpha vĩ đại làm con rể cho ngài?"

Hạ Khoa liên tục gật đầu, ngay cả ánh mắt vẫn chưa từng dừng ở trên người Hạ Mạt cũng mang theo tán thưởng, nói:"Nếu như vậy, ta sẽ thay con chuẩn bị, người có chức vị trong quân đội đều có một danh ngạch đề cử người chưa thành niên vào trường Exxon, ta tự nhiên dành cho con trai của mình."

"Con muốn học chế tạo cơ giáp.” Ngọc Chương nheo mắt, chế tạo cơ giáp cần tinh thần lực rất cao!

Mạt Mạt! Tuy rằng còn chưa tiến hành thí nghiệm cường độ tinh thần lực nhưng theo hắn phỏng đoán tinh thần lực hẳn là không kém, chỉ là loại chuyên nghiệp chế tạo cơ giáp này càng thích hợp Alpha có thân thể cường tráng, Mạt Mạt một Omega đi học chuyên nghiệp này......

Hạ Khoa lại căn bản không có nghĩ nhiều như vậy, dù sao chỉ cần có thể khiến Hạ Mạt thông đồng một người có quyền thế, mặc kệ cậu học chuyên nghiệp gì, vì thế gật đầu đáp ứng.

"Còn có một việc, phụ thân."

Hạ Khoa ý bảo cậu nói.

Thần sắc Hạ Mạt vẫn phi thường khiêm tốn cung kính như trước, "Con hy vọng phụ thân có thể mua cho con một lượng ức chế tề* thật lớn."

(*Thuốc ức chế kỳ sinh lý)

"Con lấy cái làm gì?" Trong suy nghĩ của hắn, không cần ức chế tề không phải càng tốt sao, ở trong cái trường học cao cấp nhất kia có rất nhiều Alpha nhưng Omega lại không có đến vài người, không cần ức chế tề vừa lúc có thể phóng thích Omega tin tức tố dụ dỗ Alpha!

Đối mặt với nghi ngờ của Hạ Khoa, biểu hiện của Hạ Mạt thật sự bình tĩnh, nói:"Alpha trong Exxon rất nhiều, nếu con không có ức chế tề ngụy trang, rất có khả năng khi mà vẫn chưa tìm được Alpha ưu tú đã bị người đánh dấu.

Cho nên con muốn dùng thân phận Beta phổ thông tiến vào trường học."

Nghe xong, Hạ Khoa nháy mắt minh bạch tầm quan trọng của ức chế tề, vung tay lên,"Yên tâm, ta sẽ giúp con thu thập những thứ đó! Về phần thân phận của con, có thể hướng lên trên xin tu chỉnh."

"Cám ơn phụ thân.”

Đợi Hạ Khoa rời đi, Ngọc Chương lập tức đi đến cạnh cửa quan sát, sau khi tin tưởng không có ai, nhanh chóng trở về, sắc mặt nôn nóng hỏi: "Mạt Mạt! Tại sao con lại muốn đi đến nơi đó? Chung quanh đều là Alpha, vạn nhất bọn họ nhìn ra thân phận của con, vô cùng nguy hiểm......"

Hạ Mạt biết hắn đang quan tâm mình, nhịn không được trong lòng đau xót, vì thế đè lại bờ vai của hắn, ấn hắn ngồi xuống, chính mình thì ngồi xổm trên mặt đất, "Papa, con đã suy xét thật sự rõ ràng ."

"Nhưng là...... Con ở nơi đó lẻ loi, không có người chiếu cố......"

Ánh mắt Hạ Mạt dị thường kiên định: "Papa! Con có lý do nhất định phải đi vào đó." Nếu có thể, cậu hy vọng papa có thể đi cùng cậu, nhưng là......

"......"

"Con sẽ đúng hạn tiêm vào ức chế tề, sẽ không để cho người khác phát hiện thân phận của con, ngài yên tâm đi."

"Ta......" Ngọc Chương yên lặng nhìn hài tử trước mặt, biết mình không lay chuyển được cậu, đành phải gật đầu.

Được sự cho phép của Ngọc Chương, Hạ Mạt đứng dậy gắt gao ôm lấy hắn,"Cám ơn ngài, papa."

Đúng lúc này, ngoài cửa lại có một người tiến vào, chính là nhị phu nhân Emma, đó là một nữ nhân Beta, diện mạo so với Beta bình thường càng thêm xinh đẹp, đó cũng là một nguyên nhân quan trọng làm cho phụ thân thích nàng!

Nữ nhân mặc thực thời trang, tóc dài búi lại, lỗ tai đeo hai viên bảo thạch to bằng ngón cái, sợ người bên ngoài không biết nàng là trung sĩ phu nhân.

Hạ Mạt nắm chặt tay Ngọc Chương, nhẹ giọng nói: "Papa! Ngài đi về trước, tí nữa con sẽ đi tìm ngài."

Ngọc Chương cũng không muốn ở cùng một phòng với nữ nhân này, vì thế gật đầu đáp ứng, bưng lên bát đũa trên bàn rời đi. Khi đi qua người Emma, nghe thấy nữ nhân khinh thường cười nhạo, hắn cũng chưa nói cái gì, chỉ rời đi nhanh hơn.

Emma lắc lắc eo nhỏ như eo của ong chậm rãi đi đến bên giường ngồi xuống, cao ngạo vắt chân bắt chéo, một tay phẩy quạt, một bên oán giận: "Phòng này thật sự là oi bức."