Chương 33

—— ——

Vinh quang 3000 là phi thuyền quân dụng mới nhất mà quân bộ nghiên cứu ra, thể lượng nhỏ, tốc độ nhanh, thiết bị tiên tiến, thích hợp đoàn đội nhỏ tác chiến.

Đã có chiếc phi thuyền này, chưa tới nửa giờ mười sáu người đã đến rừng rậm mô phỏng, tốc độ này đã vượt xa các đoàn đội khác.

Bởi vì mười người Laurent chiếm cứ chủ khoang thuyền, sáu người Hạ Mạt chỉ có thể tụ tập ở bên trong phòng chỉ huy.

Randall, Trần Khiết cùng cự xà triền đấu trong thời gian dài, thể lực tiêu hao lớn, giờ phút này đang nhắm mắt tĩnh dưỡng.

Lance vội vàng chỉ huy Vu Triết chế tạo gấp gáp chất lỏng bổ sung thể năng.

Trương Lợi ngồi ở trên ghế chỉ huy, nghiên cứu đường đi tiếp theo.

Hạ Mạt thì lợi dụng trong khoảng thời gian này khôi phục tinh Thần lực.

Trải qua mấy ngày tìm đường sống trong chỗ chết liên tiếp, cậu đã triệt để hiểu ra sự quan trọng của tinh thần lực.

Hôm nay ở trong rừng rậm mô phỏng còn có thể dựa vào kỹ thuật hacker của Vu Triết, nếu như ra mô phỏng rừng rậm, kỹ thuật hacker của Vu Triết không thể dùng ở trong việc chế tạo cơ giáp, bọn họ còn có thể thuận lợi giống như bây giờ sao?

Nếu như cậu không thể trở nên mạnh mẽ trong thời gian ngắn, đáp án của vấn đề này nhất định là phủ định.

Hạ Mạt nắm chặt nắm đấm, vì Randall, cậu phải trở thành cơ giáp chế tạo sư cao cấp trong một thời gian ngắn!

"Đinh... Chủ khoang thuyền đề nghị trò chuyện."

Giọng nữ máy móc truyền ra từ radio, Hạ Mạt lập tức thoát khỏi biển tinh thần, cậu nhìn qua mấy người Randall, hỏi: "Làm sao vậy?"

Vu Triết lập tức điều tra video, trong tấm hình Laurent đang đứng trước dụng cụ nói chuyện, khóe miệng tươi cười, ánh mắt nhìn máy thu hình vô cùng ôn hòa, nếu như không phải Hạ Mạt đã từng dùng tánh mạng nghiệm chứng qua, sợ rằng cho dù có người nói cho cậu biết Laurent đang ra vẻ đạo mạo cậu cũng không tin tưởng.

Randall liếc mắt ra ý với Trương Lợi một cái.

Trương Lợi chuyển tiếp video, nói: "Ngài có chuyện gì?"

Laurent cười cười, thanh âm nhu hòa dồi dào từ tính, nói: "Bây giờ đã là bảy giờ tối, tôi thấy mọi người đói bụng rồi, không bằng chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm đi."

Ăn cơm? Thật ra là ăn nhờ ở đậu đúng không?

Trương Lợi vừa định cự tuyệt, Laurent đã nói trước, "Vì để cảm tạ thái độ ra tay giúp đỡ của các vị đối với tôi, tôi định tự mình xuống bếp để thể hiện lòng thành."

Hạ Mạt nghe thấy lời này đã cảm thấy không đúng, đời trước Laurent không bao giờ xuống bếp, lần này hắn bị trúng gió sao? Xếp đặt Hồng Môn Yến? !

"Rất khả nghi." Hạ Mạt chuyển đến bên người Randall, nhón chân lên, tiến đến bên lỗ tai hắn lặng lẽ nói.

Cậu sợ Randall sẽ trúng kế!

Tai Randall mẫn cảm nhúc nhích, thế nhưng Hạ Mạt không chú ý tới chi tiết nhỏ này.

"Tôi giữ đúng mực." Randall nghiêng đầu nhìn cậu một cái, sau đó gật gật đầu với Trương Lợi.

Trương Lợi nói: "Được!"

Hạ Mạt vừa nghe thấy lời này liền nhíu chặt lông mày, sao có thể đáp ứng chứ? Nhìn bộ dáng kia cua Laurent chắc chắn là có vấn đề ah!

Nụ cười của Laurent càng lớn, nói: "Ngay bây giờ?"

"Được."

"Chúng ta đang chờ."

Trương Lợi ngắt video trò chuyện.

Hạ Mạt lo lắng hỏi: "Nếu như hắn giở trò lừa bịp thì làm sao bây giờ?"

Randall mở miệng, thanh âm vẫn mát lạnh thuần khiết như trước, nói: "Giống như chúng ta không thể thấy hắn chết mà không cứu, hắn cũng không dám đối với chúng ta ra tay độc ác."

"Thế nhưng mặc dù như vậy..."

Con mắt màu xanh lam nhìn thẳng vào cậu, nói: "Yên tâm, không có vấn đề."

Bị đôi mắt xinh đẹp đến mức tận cùng chuyên chú nhìn như thế, Hạ Mạt nhất thời thất thần, lại cứ như vậy nửa há hốc mồm, cái gì cũng chưa nói.

Randall cực nhanh liếc môi của cậu một cái, sau đó dịch chuyển ánh mắt, lạnh nhạt nói: "Huống hồ, cũng không thể luôn luôn làm cho bọn họ đi theo chúng ta."

Hạ Mạt căn bản không có chú ý tới những lời phía sau này của Randall, toàn bộ tâm tư của cậu đều bị đôi mắt sâu thẳm kia hấp dẫn.

Randall trông thấy bộ dáng ngơ ngác của cậu, khóe miệng khẽ nhếch lên một độ cong không thể thấy được, hắn quay người, đối mặt với cánh cửa hợp kim, "Mở cửa đi, chúng ta ra ngoài."

Vu Triết lập tức đè xuống cái nút, cái cửa hợp kim lập tức tách ra hai bên trái phải.

Randall đi đầu, Lance theo sát phía sau, kế tiếp theo thứ tự là Vu Triết, Trương Lợi, Trần Khiết cùng Hạ Mạt vừa mới hồi thần.

Laurent đã dẫn đầu đội viên đứng ngoài cửa, nhìn thấy thứ tự xuất trận của mấy người, vụиɠ ŧяộʍ càng ngày càng chú ý tới thiếu niên tóc đỏ.

Laurent thân cao 1m85, thấp hơn một cái đầu so với Randall, mặc dù gã đứng nghiêm, nhưng mà về mặt khí thế liền thua Randall một mảng lớn.

Randall thần sắc lạnh nhạt khiến người ta nhìn không ra cảm xúc, nói: "Phi thuyền không gian nhỏ, chúng ta tới đất mặt đi."

Laurent cũng không bác bỏ, một là bởi vì nơi này là địa bàn của người khác, không thể lấn át chủ nhà; hai là gã có thể dùng đề nghị này dẫn Randall mắc câu đã là không dễ, nếu như mù quáng đưa ra yêu cầu, gà bay trứng vỡ, chẳng phải là công dã tràng.

Bất luận như thế nào, gã cần phải nắm chắc cơ hội này, nếu như có thể một lần hành động đánh tan kiêu ngạo trăm ngàn năm qua của thành viên hoàng thất thì không còn gì tốt hơn!

Laurent đi theo sau lưng Randall, phía sau là bọn người Lance, Vu Triết.

Người hai đi đến nơi cách phi thuyền chừng 10m, mười sáu người tất cả đều đứng trong sa mạc, xung quanh ngoại trừ sa mạc thì chính là sa mạc.

Laurent áy náy cười cười, nói: "Lần này đồ ăn của mười người chúng ta toàn bộ đã ăn hết cho nên mấy nguyên liệu cùng đồ dùng làm bếp này, còn phải xin nhờ điện hạ."

Randall nghiêng đầu gật gật với Vu Triết ở phía sau.

Vu Triết nhăn khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn, giơ tay lên, phi thuyền không hề có một chút báo trước nào biến thành hàng vạn hộp vuông bé bé, khối lập phương gây dựng lại, một cái biệt thự giống hệt như cái mà mấy người Laurent đã nhìn thấy mọc lên.

Lại một lần nữa được tận mắt thấy năng lực của Vu Triết, cuồng nhiệt trong mắt Laurent chợt lóe lên.

Suy đoán của bọn hắn quả nhiên là chính xác!

Tên Omega tóc đỏ tầm 13, 14 tuổi này chính là cao cấp cơ giáp chế tạo sư! Thật là khiến người ta cực kỳ hâm mộ ah!

Mấy người khác trong đội ngũ của Laurent khϊếp sợ không thôi, mà ngay cả Tống Tu cũng không thể không thừa nhận sự ghen ghét của chính mình!

Đây là cao cấp cơ giáp chế tạo sư! Đối tượng mà khắp các thế lực đều tranh giành! Một tồn tại cường thế đến cỡ nào a!

Randall thu hết phản ứng của đám người Laurent vào mắt, hắn bất động thanh sắc đi đến bên cạnh cổng, nghiêng người, nói: "Xin mời."

Laurent cười nói: "Điện hạ khách khí! Hai vị điện hạ trước hết mời."

Lance hừ một tiếng, dẫn đầu đi vào trong nhà.

Sau khi đám người Randall đã vào hết, Laurent mới dẫn các đội viên của mình vào,.

"Nguyên liệu nấu ăn đều ở trong phòng bếp." Trương Lợi híp mắt hồ ly, nói với Laurent.

Laurent khách khí gật đầu với hắn, sau đó mang theo một nữ Beta mang kính mắt vào phòng bếp.

Phòng bếp không lớn, nhưng vẫn thừa để đứng hai người! Laurent nhanh chóng quan sát nguyên liệu nấu ăn, một bên chọn lựa, một bên chú ý bốn phía có máy theo dõi hay không.

Nữ mắt kính đứng sau lưng gã, hạ giọng nói: "Đại nhân, ở đây không có vấn đề."

Laurent vừa muốn gật đầu thì lại nghe thấy tiếng nói của Trương Lợi: "Đúng rồi, đã quên nói cho các cậu biết, Lance điện hạ không thích hành tây."

Ngón tay của Laurent đột nhiên buộc chặt, gã bình tĩnh quay đầu, hướng Trương Lợi cười nói: "Cám ơn nhắc nhở."

"Không có việc gì."

Nữ mắt kính thấy Trương Lợi trở lại phòng khách, xung quanh không còn những người khác, lúc này mới nói với Laurent: "Chúng ta thật sự phải làm như vậy?"

"Sợ?"

"Không, không phải."

"Thế thì đừng có đưa ra nghi vấn với ta nữa."

Nữ mắt kính cúi đầu, "Ừm."

Ước chừng một tiếng sau, Laurent thò đầu ra khỏi phòng bếp, "Đồ ăn đã làm xong, mấy người đến giúp ta đi."

Mấy người Tống Tu lập tức chạy vào phòng bếp.

Hạ Mạt nhìn những người kia bưng món ăn lại liền run rẩy, không phải không thừa nhận đồ ăn trên bàn trông rất là tinh mỹ, bất luận là phối hợp màu sắc hay là trang trí đều rất được, nhưng vấn đề ngay tại ở đây là Laurent làm ah!

Chỉ sợ ngoại trừ mười người Laurent, sáu người bọn họ bên này đều không dám ăn!

Bàn ăn trong phòng khách chỉ có thể ngồi bốn người! Randall, Lance cùng Laurent, Tống Tu ngồi đối mặt nhau.

Laurent tươi cười ôn hòa, đưa tay làm ra tư thế "Xin mời"

"Lâu không xuống bếp, hy vọng tay nghề không có lui bước, nếu như làm không tốt mong hai vị điện hạ rộng lượng tha thứ."

Nói đến đây liền quay sang với bốn người Hạ Mạt ngồi trên ghế sô pha: "Các cậu cũng ăn ah."

Randall không hề động một chút nào, con mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn chằm chằm Laurent, giống như có thể xem thấu toàn bộ ý nghĩ của gã.

Không khí bỗng dưng khẩn trương lên, trong phòng khách không rộng lắm dường như có thể nghe được cả âm thanh cây kim rơi xuống!

Bị ánh mắt lạnh lùng như vậy nhìn chằm chằm, nếu là người bình thường thì chắc chắn đã không thể chịu được rồi, thế nhưng Laurent là ai? !

Ảnh đế thế hệ mới của Lahu tinh cầu!

Mặc dù hoang mang trong lòng thế nhưng trên mặt gã vẫn bình tĩnh như trước, mà hắn lại còn cười như có như không hỏi: "Làm sao, chẳng lẽ điện hạ ghét bỏ mấy người chúng ta vướng víu?”