Chương 41:

Hạ Mạt lập tức mở to mắt, nói: "400m phía trước có một hố to! Đại điện hạ có thể ở bên trong hay không?"

Nghe thấy lời của cậu, Trần Khiết, Trương Lợi, Lance cùng Vu Triết lập tức dồn hết sức chạy như bay.

Vẻn vẹn chỉ vài giây ngắn ngủi, năm người đã đi tới bên cạnh hố to.

Hạ Mạt nhảy xuống từ sau lưng cơ giáp, đứng ở bên mép hố đen nhìn xuống dưới, sắc mặt trắng bệch! Bên trong cái hố đất sâu rộng khoảng 25m tất cả đều cháy đen một mảnh, từng cơn khói đặc toát ra, mang theo mùi cháy khét gay mũi.

Phía đáy là đống xương cốt bị cháy đen thì của cơ giáp, căn bản không nhìn thấy dáng vẻ màu xanh da trời trước kia.

"Randall... Điện hạ..."

Đại não trống rỗng.

Tại thời khắc này, Hạ Mạt chỉ cảm thấy trái tim gần như muốn ngưng đập, cậu thậm chí quên mất hô hấp, cứ không nháy mắt như vậy mà nhìn đống hài cốt của cơ giáp dưới đáy.

Mọi người trầm mặc khác thường, loại trầm mặc này tựa như mặc niệm cùng với lời chào tạm biệt với liệt sĩ, làm cho Hạ Mạt khó chịu dị thường.

Chỉ trong vài giây đồng hồ, cậu suy nghĩ rất nhiều

Một tuần lễ ở chung quá ngắn, cậu còn đắm chìm trong vui sướиɠ vô tận khi nhìn thấy Randall điện hạ, còn chưa kịp thu cả tâm tính chủ động xuất kích, mà bây giờ, hết thảy đều...

"Khụ! Khụ khụ!"

Thanh âm yếu ớt truyền đến từ đáy hố, Hạ Mạt lập tức ngơ ngẩn!

"Đại điện hạ? Là Đại điện hạ?"

Cậu lập tức đi lên phía trước một bước, nhưng bởi vì quên phía trước là hố to nên lập tức ngã xuống.

Randall một thân rách rưới đứng dậy từ đống hài cốt, trợn mắt nhìn Hạ Mạt đang lăn về phía mình, cả kinh, vội vàng nhảy ra đống xác đón người.

Bởi vì có tình huống buồn cười của Hạ Mạt, không khí trầm trọng lúc trước đã tiêu tán không ít.

Randall ôm Hạ Mạt nhảy lên ngoài hố, đặt người xuống.

Hạ Mạt không tốt lắm đứng ở một bên.

Lance, Trương Lợi, Trần Khiết, Vu Triết lập tức vây quanh, ồn ào hỏi thăm chuyện đã xảy ra.

Randall cao ngạo lãnh diễm bá khí uy vũ triệt tiêu miếng vải rách động trên người, nói: "Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."

Chuyện là như vầy.

Sau khi Randall tách ra với ba người Hạ Mạt liền định thông qua việc công kích đàn kiến dẫn chúng tới phía đông, vốn kế hoạch ban đầu vô cùng thuận lợi nhưng ai biết về sau nguồn năng lượng của cơ giáp lại cạn kiệt, rất nhanh liền bị đám kiến đuổi kịp.

Randall ra sức chém gϊếŧ thế nhưng số lượng của đám kiến quá nhiều, chỉ lát nữa là bị bao phủ hoàn toàn, không còn cách nào, hắn kích nổ quả bom duy nhất trên người cơ giáp cấp 2.

Sau đó chính là cảnh tượng mà đám người Hạ Mạt nhìn thấy.

Sáu người di chuyển đến nơi sạch sẽ một chút, Lance lập tức liền tiến hành kiểm tra cho Randall, bởi vì cũng không đủ thiết bị, Lance chỉ có thể phán đoán hắn có một chút bị thương ngoài da, còn cơ quan nội tạng có bị tổn thương hay không thì cần phải chờ đến sau khi ra khỏi rừng rậm kiểm tra lại.

Mấy người Hạ Mạt xem như tạm thời yên tâm.

Sau một trận trầm mặc...

Trương Lợi bỗng nhiên nói: "Không biết các cậu có chú ý không."

Mọi người không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn hắn.

"Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ mà trường học an bài."

Hạ Mạt, Lance, Vu Triết: "A?!"

"Nhiệm vụ lần này có ba yêu cầu… Một là không sử dụng bất cứ một phương tiện giao thông nào.

Hai là không thể sử dụng bất kỳ một vật liệu gì ở trong nhẫn không gian.

Ba là một khi đã xác định thành viên của đoàn đội thì không thể tự động rời khỏi đội ngũ.

Ba điều này chúng ta đã đạt yêu cầu.

Mặt khác, mục tiêu nhiệm vụ lần này chính là tìm ra và tiêu diệt tổ kiến cánh, đến lối ra ở cửa số 1 phía bắc! Ngoại trừ cửa số 1 phía bắc thì chúng ta đều đã hoàn thành."

Lance ôm lấy tim, nói: "Mới ngày thứ 7 của đợt huấn luyện, chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ rời khỏi rừng rậm mô phỏng? Nghĩ như thế nào cũng thấy sẽ bị người ghét a, a, ha ha, ha ha ha...

Trương Lợi tiếp tục nói: "Tớ đề nghị, chúng ta thừa dịp nhanh chóng đi đến cửa ra số 1 phía bắc, xác nhận nhiệm vụ hoàn thành, rời khỏi rừng rậm mô phỏng, nên điều trị thì điều trị, nên tắm thì tắm, sau khi sảng khoái tinh thần thì tìm một nơi thật tốt để gặp mặt."

Lời này lập tức nhận được sự hưởng ứng của tất cả mọi người, ngoại trừ Hạ Mạt, Trương Lợi cùng Randall, ba người còn lại đều lấy cơ giáp ra.

Lance cõng Hạ Mạt, Trần Khiết cõng Trương Lợi cùng Randall, ba chiếc cơ giáp đều đồng loạt chạy tới lối ra số 1 phía bắc.

—— ——

Lối ra số 1 phía bắc.

Bốn tên Alpha cảnh vệ tận trung gương vị công tác, thẳng tắp nhìn về phía cửa ra vào.

Một chiếc phi thuyền cứu hộ chậm rãi đi tới, đứng ở chỗ cách lối ra khoảng 10m, cửa khoang mở ra, hai người huấn luyện viên cùng sáu nhân viên y tế chạy ra, chia thành hai nhóm đứng ở hai bên.

Cảnh vệ hai mặt nhìn nhau, đây là tình huống gì vậy? Trong rừng rậm mô phỏng có học sinh gặp chuyện không may? Mới ngày thứ bảy mà đã xảy ra chuyện?

Tố chất của nhóm học sinh này cũng chẳng có gì đặc biệt! Còn không có nói thầm xong, cánh cửa kim loại to lớn đã tự động tách ra hai bên.

Bốn tên cảnh vệ đứng nghiêm, ánh mắt lại trợn trừng lên , nghĩ xem rốt cuộc là học sinh nào yếu như vậy, ngay cả huấn luyện tân sinh cũng không làm được.

Ai biết đầu lĩnh đi ra ngoài lại là Đại vương tử của Lạp Hỗ tinh cầu Randall điện hạ!

Tiếp theo là nhị vương tử Lance, con trai của hội phó hội quân sự Trương Ngực Thừa – Trương Lợi, con trai độc nhất của đại tướng Trần Kỳ – Trần Khiết, con của đại tướng quân Vu Dục cùng với kỹ sư ion quốc gia Trầm Thần – Vu Triết!

Một tên cuối cùng kia, ách, một Beta nam lớn lên có chút tinh xảo, tuy không biết, nhưng mà khẳng định cũng có lai lịch lớn!

Một tổ hợp bá khí trắc lậu đến cỡ nào!

"Cúi chào!"

Người bình thường nếu cùng một lúc nhìn thấy nhiều quan nhị đại, quân nhị đại, hơn phân nửa đều há hốc mồm rồi, cũng may binh sĩ dẫn đầu vẫn còn tương đối tỉnh táo, lớn tiếng hô hào khẩu hiệu, bốn gã cảnh vệ "Bốp" một tiếng, đứng thẳng thân thể đưa tay làm động tác chào cao cấp nhất của quân đội.

Randall từ lúc 6 tuổi đã đi theo đại nguyên soái lăn lộn ở trong quân đội, đến bây giờ đã là quân hàm thiếu tá, Trần Khiết cũng như thế.

Những cảnh vệ này chào bọn họ theo nghi thức quân đội cũng là đương nhiên.

Randall trần trụi nửa người trên, làm động tác chào lại với bốn tên cảnh vệ, Trần Khiết ở phía sau hắn, cũng chào theo nghi thức quân đội với bốn người kia, rồi lập tức đi theo đội viên đến chỗ phi thuyền cứu hộ.

Phi thuyền vừa rời khỏi, bốn tên cảnh vệ đã hoàn toàn trấn kinh rồi.

Nhìn bộ dáng của mấy người đại điện hạ hẳn là vừa trải qua một hồi ác đấu, chẳng lẽ tổ hợp bá khí trắc lậu như thế cũng buông tha cho huấn luyện?

Cái này, cái này, rừng rậm mô phỏng này đến cùng khó đến mức nào?

Ah! Nhất định điều mà bọn họ thấy hôm nay là ảo giác, nhất định là ảo giác!

—— ——

Trong chủ khoang thuyền của phi thuyền.

Huấn luyện viên nhìn sáu thanh niên ngoại hình chật vật, khuôn mặt tú lơ khơ vạn năm không đổi cuối cùng cũng hiện ra nụ cười, nói: "Toàn bộ hành trình các em ở trong rừng rậm mô phỏng thầy cũng nhìn rồi, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của nhiệm vụ, cũng đạt tới mục tiêu của nhiệm vụ, biểu hiện vô cùng ưu tú."

Hắn dừng một chút, thần sắc đột nhiên nghiêm túc, "Hiện tại, thầy tuyên bố, tiểu tổ lấy Randall làm đội trưởng, lấy Lance, Trần Khiết, Trương Lợi, Vu Triết cùng Hạ Mạt làm đội viên đã thuận lợi hoàn thành huấn luyện tân sinh, giấy phép đặc biệt, sớm chấm dứt đợt huấn luyện quân sự của tân sinh!"

Hạ Mạt, Lance cùng Vu Triết đồng loạt hoan hô.

Huấn luyện viên cười nhẹ nhàng nhìn bọn họ, chờ đến khi bọn họ phát tiết xong nhiệt tình của mình, mới nói: "Tranh thủ thời gian các em nên sớm nằm trong cơ quan kiểm tra sức khỏe, để cho nhân viên y tế kiểm tra sức khỏe của các em."

Sáu người ngoan ngoãn nằm vào.

Huấn luyện viên thấy bọn họ vô cùng phối hợp, nụ cười trên mặt càng lớn, tìm cái ghế ngồi xuống, bắt đầu trao đổi ý nghĩ của mình với họ, nói: "Chỉ tốn 7 ngày đã làm xong tốt công việc mà người khác phải cần một tháng mới có thể hoàn thành, điều này nói rõ sự phối hợp của sáu người các em rất có tiềm lực.

Thầy có cẩn thận nghiên cứu qua mỗi người trong tiểu tổ của các em, bất luận là lập kế hoạch toàn cục, sức chiến đấu hay là năng lực phụ trợ đều vô cùng xuất sắc..."

Kiểm tra sức khỏe chấm dứt, y tá trưởng cầm sáu bản báo cáo, tuyên bố kết quả theo thứ tự.

"Randall bị thương nhẹ, tinh thần lực, thể năng hao tổn hơn phân nửa, cần tĩnh dưỡng."

"Lance không thương bệnh, tinh thần lực, thể năng hao tổn gần nửa, cần tĩnh dưỡng."

"Trương Lợi vết thương nhẹ, tinh thần lực hao hết, thể năng hao tổn nghiêm trọng, cần tĩnh dưỡng."

"Trần Khiết không thương bệnh, tinh thần lực, thể năng hao tổn gần nửa, cần tĩnh dưỡng."

"Vu Triết không thương bệnh, tinh thần lực, thể năng hao tổn gần nửa, cần tĩnh dưỡng."

"Hạ Mạt bị thương nhẹ, cần tĩnh dưỡng."

Sáu người đi ra từ trong máy kiểm tra đo lường, huấn luyện viên vốn còn muốn nói cái nhìn của mình đối với họ, bất đắc dĩ trông thấy vẻ mệt mỏi trên mặt mấy người, chỉ phải tạm thời đè xuống kích động trong lòng mình, nói: "Làm xong hộ lý, các em có thể về phòng ngủ của từng người.

Thầy còn có một chút tài liệu cần báo cáo, trước tiên tạm thời rời khỏi một lát."