Chương 49

"Về sau liền làm cơ giáp chế tạo sư chuyên chúc của tiểu đội bọn tớ đi."

"..."

Hạ Mạt sững sờ, đây coi như là triệt để thừa nhận sự tồn tại của cậu sao?

"Làm sao? Bị ngốc rồi?" Trương Lợi nhíu mày.

Hạ Mạt lập tức lắc đầu, để cho mình duy trì thanh tỉnh, nhưng dù là như thế nội tâm của cậu vẫn hưng phấn đến không thể chịu được!

Cậu được thừa nhận rồi! Được đội ngũ của Randall triệt để tiếp nhận? !

Ha! Ha ha ha! Thật tốt quá! Thật tốt quá!

Hạ Mạt nắm lấy ống tay áo của Trương Lợi, nói: "Nói… Nói rồi đó! Về sau nếu có hoạt động tổ đội thì phải gọi tớ!"

Trương Lợi đặc biệt khẩn trương rút về y phục của mình, nói: "Biết rồi biết rồi! Rõ ràng là một O... Còn táy máy tay chân với người ta..."

"Cậu nói cái gì?"

"Không có gì." Trương Lợi quay mặt đi.

Thấy hắn không muốn nói, Hạ Mạt cũng không hỏi nhiều, không đợi tiêu hóa xong tin tức tốt này, cậu liền nghe thấy thanh âm cứng cáp hữu lực truyền ra.

"Các học sinh thân yêu! Buổi sáng tốt lành."

Hội trường một giây trước còn huyên náo ồn ào bỗng chốc trở nên không một tiếng động, Hạ Mạt cũng thu tâm, cùng với những người khác nhìn lên người ở trên bục cao.

Người này là hiệu trưởng Frank của trường học Exxon.

Hiệu trưởng cũng mặc một bộ vest màu trắng viền hồng giống như những học sinh trong trường, tóc dài màu ngân bạch được chải chuốt chỉnh tề, con mắt màu vàng nhạt thâm thúy và cơ trí.

Khi tiếng ồn ào đã dừng lại, ông mới chậm rãi nói: "Trải qua một hồi huấn luyện quân sự hoàn toàn mới, cảm xúc của mọi người bây giờ chắc chắn rất phức tạp, phong phú, mừng rỡ, thống khổ, thất lạc...

Dù cho bây giờ tâm tình của mọi người như thế nào thì đối với những bạn học biểu hiện nổi trội hơn hẳn trong cuộc huấn luyện này thì chúng ta phải khen ngợi, đối với những bạn học biểu hiện tạm được thì chúng ta phải động viên."

"Tuồng xoay ngược lại đến rồi." Trương Lợi nhẹ giọng nói ra.

"Hiện tại, cho mời Tổng tư lệnh của cuộc huấn luyện lần này —— Đại tướng Vu Dục lên đài tuyên bố thành tích."

Tiếng vỗ tay ngắn ngủi hữu lực vang lên… Một vị Alpha tóc bạc ngồi ở hàng đầu đứng lên.

Hạ Mạt nhìn sang, người này tương đối lạ mặt, vai rộng eo nhỏ, ngũ quan cường tráng, mặc một thân quân trang thẳng thớm, mái tóc ngắn màu bạc lay động theo từng bước chân vững vàng, theo lý mà nói người có bề ngoài xuất chúng như vậy cậu phải có ấn tượng mới đúng, tại sao trong đầu hoàn toàn không có thông tin gì về hắn?

Không nghĩ ra đáp án, Hạ Mạt rất nhanh liền đem vấn đề này vứt ra khỏi óc, điều mà làm cho cậu để ý chính là người này lại có cùng họ với Vu Triết.

Ánh mắt qua lại giữa Vu Dục và Vu Triết, cậu chợt phát hiện, hai người này tuy lớn lên không giống, nhưng ánh mắt kiêu ngạo lại giống hệt nhau.

Sẽ không phải, là người một nhà chứ?

Vu Dục lên đài, đi thẳng vào vấn đề, nói: "Lần này tham gia huấn luyện quân sự của tân sinh tổng cộng có 15000 người, dựa theo ý nguyện của từng người mà kết thành 2145 tiểu tổ.

Trong đó, có 2000 tiểu đội thuận lợi thông qua huấn luyện, không thông qua huấn luyện có 145 tiểu tổ.

Để đánh giá thành tích lần này gồm có hai tiêu chí, chỉ cần trái với một trong hai tiêu chí tình trạng hoàn thành nhiệm vụ, tính tuân thủ đối với những điều kiện hạn chế thì đều sẽ bị coi như không hợp tiêu chuẩn."

Laurent cười nhẹ, dò xét nhìn đám người Randall.

Tống Tu hợp thời vuốt mông ngựa: "Lúc này bọn họ nhất định sẽ thua rất thảm."

"Ha ha! Có mấy lời không cần phải nói đi ra, chỉ cần yên tâm xem kết quả là được rồi."

"Vâng! Đại nhân."

"Căn cứ vào hai nhân tố này, tổ đội xếp thứ nhất của cuộc huấn luyện lần này chính là..."

Mọi người dưới đài hầu như đều dùng ánh mắt ghen tị ao ước nhìn về phía tổ đội của Laurent, dùng ánh mắt cảm khái tiếc hận nhìn về phía sáu người Randall.

"Vâng! Đó chính là tiểu đội sáu người do Randall thống lĩnh!"

"Cái gì?!" Laurent phút chốc siết chặt nắm đấm, sắc mặt khó coi đến mức tận cùng!

Mọi người: "... ! ! ! !"

Kết quả vừa tuyên bố ra, ngoại trừ sáu người bên Randall ra thì gần như tất cả học sinh đều kinh ngạc không thôi, ánh mắt hoài nghi không ngừng qua lại giữa hai bên Laurent cùng với Randall.

Tống Tu chú ý tới phản ứng của Laurent, không chút nghĩ ngợi đè lại bờ vai của gã, thấp giọng nói: "Đại nhân! Đại nhân! Ngài nhất định phải tỉnh táo!"

Laurent trầm mặc nhìn chằm chằm Vu Dục trên đài, ánh mắt tối tăm phiền muộn như mưa gió sắp đến.

Cùng chung một tiểu tổ nhưng nữ Beta kia lại không có nhẫn nại tốt như vậy, lúc này mới bật thốt ra, nói: "Dựa vào cái gì bọn họ lại xếp thứ nhất? Bọn họ không phải đã sớm buông tha cho so tài sao?"

Lời nói này không có một chút kiềm chế nào cả, tất cả bạn học xung quanh đều nghe thấy được, không khỏi càng thêm nghi hoặc, nói: "Thì ra đoàn người của Đại điện hạ đã sớm buông tha cho trận đấu? Vậy thì cái danh hiệu thứ nhất kia bọn họ lấy bằng cách nào vậy?"

Cho dù mọi người bằng lòng tin tưởng nhân phẩm của Randall điện hạ, thế nhưng các từ ngữ như "Dự định"

"Tấm màn đen" vẫn liên tục chiếm giữ lấy vị trí chủ đạo của cuộc thảo luận.

Mà ở vòng xoáy trung tâm, sáu người Randall lại vẫn lù lù bất động, giống như tất cả nghị luận xung quanh đều không có quan hệ với bọn họ.

Vu Dục ở trên cao nhìn xuống, bễ nghễ nhìn phản ứng của hơn vạn học sinh, ánh mắt liếc qua từng chỗ, cuối cùng dừng lại ở trên vẻ mặt bình tĩnh của sáu người Randall, đáy mắt ý cười hiển hiện, hắn ho nhẹ hai tiếng, nói: "Thảo luận kịch liệt như vậy?"

Tiếng nghị luận dần dần giảm xuống, thế nhưng thỉnh thoảng vẫn có người châu đầu ghé tai như trước.

"Học viện quân sự Exxon trước nay vẫn luôn theo đuổi công bằng công khai, nếu các học sinh có dị nghị với kết quả của trận đấu thì có thể trực tiếp đưa ra."

Hội trường trong nháy mắt trở nên yên tĩnh, ngay sau đó, chỉ thấy Laurent đứng lên.

Đến rồi! Rốt cục bạo phát! Hai thế lực lớn lần đầu va chạm!

"Tốt!" Thấy tình cảnh này, các bạn học chỉ sợ thiên hạ không loạn bắt đầu lớn tiếng hô hào.

Vu Dục không thờ ở nhìn về phía phát ra âm thanh, các học sinh bị tầm mắt của hắn bắn phá lập tức im bặt không lên tiếng.

"Vị bạn học này! Mời tự báo khoa theo học, tính danh."

"Khoa chỉ huy quân sự! Laurent."

"Em muốn nói cái gì?"

Lúc đứng lên đại não của Laurent cũng đồng thời thanh tỉnh , gã ngay từ đầu là muốn chất vấn tại sao bọn Randall lại là thứ nhất thế nhưng lời đến khóe miệng lại ngừng lại.

Chỉ thấy gã cung kính mà có lễ độ khẽ gật đầu với bọn người Randall, lại nhìn về phía Vu Dục, dùng ngữ khí kính nể nói ra: "Randall điện hạ suất lĩnh tiểu đội lấy được vị trí thứ nhất làm cho chúng em vô cùng khâm phục.

Hy vọng tướng quân có thể tiến hành phân tích biểu hiện của sáu người điện hạ ở trong rừng rậm để làm mẫu cho bọn em, để cho những học sinh có hiểu biết ít ỏi như chúng em có thể học tập được những kinh nghệm đáng quý, từ đó không ngừng nâng cao chính mình."

Những lời nói này của gã vô cùng khiêm tốn cung kính, không làm cho người cảm thấy gã bị đoạt danh hiệu đệ nhất mà ghen ghét, lại có thể danh chính ngôn thuận hiểu rõ tình huống thật sự của sáu người Randall ở trong rừng rậm, kỹ thuật không thể nói là không cao

Hạ Mạt nghe thấy lời này, lông mày nhíu chặt.

Lance khẽ nói: "Da mặt dày có thể so với tường thành."

Trương Lợi thấp giọng nói: "Gã muốn mượn cái này để hiểu rõ tình huống thật của chúng ta."

"Dọ thám tình hình quân địch?"

Trương Lợi hừ lạnh: "Chẳng qua là tự rước lấy nhục."

Sau khi Laurent chính trực nói xong những lời này, hơn vạn bạn học đều nhao nhao ủng hộ.

Trên đài cao, Vụ Dục không có phản ứng gì đối với sự náo động của các học sinh, ánh mắt tiếp xúc mới ánh mắt của hiệu trưởng Frank, trong mắt lóe lên một tia dị quang, hắn nói: "Vốn còn nghĩ rằng nhanh chóng chấm dứt buổi đánh giá, cho mọi người càng nhiều thời gian nghỉ ngơi và hồi phục, thế nhưng các em lại mãnh liệt yêu cầu kí lục của đám người Điện hạ Randall, như vậy tôi cũng đành phải đồng ý."

Nói xong, hắn giơ tay ra hiệu với một sĩ quan dưới đài.

Sĩ quan hiểu ý.

Vì để chiếu cố các bạn học phía sau, trong hội trường dùng tổng cộng 20 cái máy chiếu không gian ba chiều! Các học sinh tự động tới gần máy chiếu ở gần mình nhất.

Laurent mỉm cười, hào phóng ngồi xuống.

Nếu không phải người hiểu rõ gã mà trông thấy vẻ mặt này còn tưởng rằng gã cũng cảm thấy quang vinh với chuyện Randall được danh hiệu thứ nhất, nhưng mà trên thực tế, chỉ có bọn người Tống Tu mới biết gã đang cực lực khắc chế tâm tình tiêu cực trong lòng.

Máy chiếu chuẩn bị kỹ càng... Sĩ quan mở máy chủ ra, dùng tài khoản của mình để xâm nhập vào máy chủ của Exxon, mở ra tư liệu về cuộc huấn luyện tân sinh năm nhất, bên trong nghiễm nhiên là video của từng tổ đội ở trong rừng rậm! Những video này dựa theo đặc biệt trình tự xếp đặt, tổ đội của Randall ở vị trí đầu tiên, tổ đội của Laurent đặt ở vị thứ hai.

Tống Tu thấp giọng nói với Laurent: "Đại nhân! Đây chính là thứ hạng của cuộc huấn luyện lần này."

"Ta, biết."

Tống Tu từ trong âm thanh của gã nghe ra hương vị cắn răng cắn lợi, nên lập tức thức thời ngậm miệng lại, không nói thêm lời.