Chương 407: Xích dương nguy hiểm

Chương 407: Xích Dương nguy hiểm

"Cho dù các người trốn thoát lần này, chính là tiếp theo, đội trưởng của chúng tôi nhất định có thể bắt lấy các người!"

Lời nói của Dương Nghị làm cho mọi người lại cười ha ha.

Nhìn nhóm người này cười, trong lòng Dương Nghị tức khắc sinh ra dự cảm không tốt.

"Chúng tôi tiếp theo có thể chạy thoát hay không tôi không biết, chẳng qua chúng tôi biết, lúc này đây, chẳng những là cậu, bao gồm vị đội trưởng Xích Dương kia của cậu khẳng định là không chạy thoát được."

Trong lòng Dương Nghị một trận hoảng loạn: "Ông nói cái gì? Ông có ý gì?"

Tên quân sư kia hắc hắc trực tiếp đem đồng hồ ném tới trước mặt Dương Nghị, "Nhìn đến không, nó vẫn đang ở trạng thái gửi đi.

Nói thật cho cậu biết, thế lực người chống lại nước L đã đạt thành hiệp nghị nhất trí cùng chúng tôi, nhóm người Xích Dương chỉ cần tới thành phố B của nước L, người bên kia sẽ ra tay với cậu ta cùng bộ đội đặc chủng nước Z.

Thành phố B ở rạng sáng hôm nay cũng đã bị quân phản loạn khống chế, cho nên nhóm người Xích Dương chỉ cần vừa bước vào tòa thành thị kia, liền sẽ bị quân phản loạn cùng sơn khẩu tổ chúng tôi hai mặt giáp công. Bọn họ chẳng qua chỉ có 35 người, mà chúng tôi lại có vài vạn người, cậu nói bọn họ có phải có, đi, không, về hay không?"

Đồng tử Dương Nghị co chặt.

Anh đặc biệt hối hận lúc chính mình ở phát hiện xe tải có khác thường không liên hệ lão đại hoặc là tư lệnh trước. Nếu liên hệ, tư lệnh nhất định sẽ trước tiên phái bộ đội bắt được tội phạm. Chỉ cần Rắn Độc bị bắt, tư lệnh liền có thể ở trong thời gian ngắn nhất tổ chức bộ đội đến nước L quốc.

Chính là bởi vì anh muốn lập công, giữa trưa liền phát hiện không đúng, lại ở buổi tối mới một người hành động, muốn lập công trước khi lão đại trở về, chẳng những vứt bỏ Chung Noãn Noãn yêu cầu anh bảo hộ, còn một mình một người thiệp hiểm.

Hiện tại chẳng những không thể lập công, ngược lại còn đem chính mình đều đáp đi vào.

Khó trách lão đại vẫn luôn nói anh còn không thích hợp tiến vào bộ đội đặc chủng, mà là đem nhiệm vụ nhỏ là bảo hộ Chung Noãn Noãn giao cho anh.

Anh cơ bản là không xứng làm một người quân nhân.

Hốc mắt Dương Nghị đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi mà nói ba chữ: "Ông, lừa, tôi!"

Rắn Độc lắc lắc đầu, cơ bản không có hứng thú nói chuyện cùng Dương Nghị. Quân sư ở phía sau nói ra giúp ông: "Em trai, cậu đều là người phải chết, chúng tôi lừa cậu làm gì? Ai, còn tưởng rằng cậu là cấp dưới tài giỏi nào của Xích Dương, hiện tại xem ra, cũng chỉ như thế mà thôi.

Chẳng qua cậu còn trẻ, chúng tôi cũng không phải loại người dã man chỉ biết gϊếŧ chóc, cậu chỉ cần nói cho tôi bối cảnh phía sau Xích Dương, cậu ta ngoại trừ là học sinh của tư lệnh ra, còn có thân phận gì, tôi sẽ tha cho cậu."

Thấy Dương Nghị không nói lời nào, quân sư lại nói: "Xích Nguyên Thịnh, đại nguyên soái duy nhất của nước Z có một cháu trai, tên cũng là Xích Dương. Người này hành tung bí ẩn, lệ thuộc bộ đội bí mật của quốc gia. Chẳng qua người của chúng tôi điều tra được, cháu trai của Xích Nguyên Thịnh tuy rằng cũng là bộ đội đặc chủng, nhưng cậu ta quản lý lại là bộ đội đặc chủng của toàn bộ nước Z, là trung tướng. Cho nên cậu chỉ cần nói cho tôi, Xích Dương này có phải là Xích Dương kia hay không là được."

Dương Nghị nghe xong lời nói của quân sư, mặt lộ vẻ kinh ngạc, sau đó mới ngưng thần cười lạnh: "Các người cho rằng tôi tuổi còn nhỏ liền thật là đứa bé uống sữa? Bị các người bắt lấy tôi liền không nghĩ tới có thể tồn tại rời đi, lại dựa vào cái gì muốn nói chân tướng sự việc cho các người?"

Rắn Độc đã từ biểu tình nhỏ bé của Dương Nghị nhìn ra anh cũng không biết thân phận của Xích Dương, lập tức hoàn toàn phai nhạt hứng thú.

"Hóa ra chỉ là bắt người râu ria. Cậu ta không biết cái gì, gϊếŧ đi."