Chương 1: Hồ ly bạc

Chương 1: Hồ ly bạc

"Hiện giờ, bên tay trái chính là quân khu cấp cao nhất của Khuyển tộc, ban đầu nhà thiết kế V.B muốn thiết kế sao cho trông phải nghiêm trang, nói rằng chỉ có màu đen mới xứng với quân đội Khuyển tộc, bởi vậy đã thiết kế ra tòa tòa nhà này khiến người vừa nhìn thấy đã sợ hãi."

Hướng dẫn viên du lịch đứng ở xa cầm microphone giới thiệu, Cammy cùng các hành khách gần như dán sát mặt mình vào kính thủy tinh

như muốn chiêm ngưỡng thật rõ dãy nhà lầu màu đen ấy. Thiết kế vô cùng vĩ đại, khiến cho người khác vừa nhìn thấy đã sợ, giống như… Anh, dáng vẻ cũng như vậy cô độc cùng lạnh lùng là dáng vẻ không cho người tiếp cận.

"Ngày mai, ở quảng trường của nhà ngoài sẽ cử hành lễ duyệt binh, tuy nói là lễ duyệt binh, nhưng thật sự là lễ chào cũ đón mới, lão tướng quân cuối cùng cũng nghỉ hưu, cho con trai Lars kế nhiệm."

Khi hướng dẫn viên du lịch nhắc đến một cái tên, Cammy đột nhiên vô cùng phấn khích, nhưng lại bị dập tắt ngay, vì hướng dẫn viên du lịch nói bổ sung thêm: "Đáng tiếc, chúng ta là du khách không thể đến hiện trường tham quan lễ duyệt binh."

Năm năm trước, Hồ tộc và Khuyển tộc ký hiệp nghị hòa bình, hai tộc bắt đầu mở cửa giao thương, ngành du lịch cũng từ đó bắt đầu phát triển. Cammy là một trong những quý tộc của Hồ tộc, cô đã giấu gia đình đăng ký đến nơi này du lịch, chính vì biết thời gian của lễ duyệt binh Khuyển tộc, muốn quan sát Lars ở khoảng cách gần. Không ngờ, hướng dẫn viên du lịch lại nói không thể đến xem, cảm giác của cô lúc này chính là tâm hoá như tro tàn.

Năm năm là cô đối với anh nhất kiến chung tình, ngày đó cũng chính là ngày Hồ tộc và Khuyển tộc ký hiệp nghị hòa bình, khi đó cô trốn sau cánh cửa nhìn anh trai và Lars ký hiệp nghị, trong một cái chớp mắt đã bị chính khí (*) của Lars làm cho rung động. Hoàn toàn khác với nam giới của Hồ tộc, vóc dáng Khuyển tộc vô cùng cao to, gương mặt góc cạnh rõ ràng, mặc tây trang đen nhưng lại toát ra khí chất cấm dục. Khi anh trai cà lơ phất phơ ôm một con sói con không buông tay, anh vô cùng nghiêm túc lật xem từng trang của hiệp nghị, cuối cùng thận trọng ký tên mình...

(*) quang minh chính đại; khí tiết chính trực.

Lúc đó tuổi cô còn nhỏ, vẫn chưa biết mình thích anh, chỉ là sau đó thường xuyên nhớ tới anh, rồi đi sưu tầm tin tức về quân đội Khuyển tộc để đọc, muốn nhìn xem trên đó có ảnh chụp của anh hay không. Sau khi trưởng thành, suy nghĩ cũng rõ ràng hơn, cô mới biết vì sao mình lại nhớ mãi không quên một người, vì thế mới có chuyến du lịch lần này.

Xe buýt du lịch lướt qua từng dãy kiến trúc sau đó dần khuất sau lối rẽ, cô ngoảnh đầu lại muốn nhìn

thêm lần nữa tòa kiến trúc kia nữa nhưng không kịp, trong lòng cô đều không cam lòng.

Buổi tối, cô đến tìm hướng dẫn viên du lịch, cầu khẩn mãi, nói mình có người thân ở đây, muốn rời khỏi nhóm hoạt động tự do vào ngày mai. Hướng dẫn viên du lịch sợ cô gặp chuyện không may sẽ liên lụy đến mình, không đồng ý, cuối cùng khi cô đưa ra yêu cầu ký tờ giấy cam kết "Nếu XX gặp chuyện không may sẽ tự chịu trách nhiệm", hướng dẫn viên du lịch thấy không lay chuyển được cô, đành để cô đi.

Bây giờ là tháng hai, tiết lạnh mùa xuân còn chưa hết, nhưng để gặp người trong lòng Cammy cắn răng mặc một cái váy ngắn màu vàng sáng, kết hợp một đôi tất dài mỏng màu trắng quá gối liền ra cửa. May thay hôm nay nắng khá gắt, ánh nắng chiếu lên người làm nhiệt độ nóng lên, giảm bớt khí lạnh.

Rất nhanh Cammy đã đến khu quan sát lễ duyệt binh, bên trong người đông nghìn nghịt, cô không đủ chiều cao, có kiễng lên cũng không thấy được gì, gấp đến độ đi dạo lung tung, không ngờ cuối cùng cô có thể tìm được, cô nhận ra có thể thấy

được sân duyệt binh từ cửa sổ ở cạnh bồn rửa tay trong toilet. Vì thế cô cứ đứng ở vị trí đó, cho đến khi bắt đầu duyệt binh.

Lars ngồi trong chiếc xe việt dã màu đen, phía sau có đoàn xe lớn đi theo, chậm rãi lái tới. Hôm nay anh mặc một bộ quân trang màu đen, tóc cắt rất ngắn, thoạt nhìn thêm phần chính trực.

Cammy đã thét lên trong lòng khi thấy cảnh tượng đó, cô cố hết sức kiềm chế mình, hai tay giữ chặt ống nhòm. Anh đi đến đâu ánh mắt của cô liền theo đến đó, cô nhìn anh ra lệnh ngàn quân, chào kiểu lính, phất cao lá cờ của Khuyển tộc... Thật sự là điển trai vô cùng. Cô vỗ vỗ ngực, phát hiện tim mình đập nhanh một cách dị thường, phải bình tĩnh, bình tĩnh!

Lễ duyệt binh kéo dài ba giờ, trong suốt thời gian đó cô đứng ở cửa sổ không động đậy, cuối cùng Lars ngồi xe rời đi, cô mới lưu luyến buông ống nhòm, duỗi tay duỗi chân. Bởi vì chân quá tê, cô liền vào thẳng một phòng toilet ngồi trên bồn cầu, cũng may toilet ở đây tương đối sạch sẽ, không hổ danh là

nơi quân đội.

Nghỉ ngơi một lát, tim cô vẫn chưa thể đập chậm lại, hơn nữa toàn thân cô bắt đầu nóng lên, như sắp phát sốt. Loại bệnh đến không hề có dự báo thế này, cô chưa bao giờ trải nghiệm qua, lập tức đứng phắt dậy muốn nhanh chóng về khách sạn, nào ngờ còn chưa đi ra cửa toilet đã ngã ngồi cạnh cửa, thở phì phò.

Nền đất lạnh buốt, khung cửa kim loại cũng rất lạnh, cô trực tiếp tựa đầu lên để hạ nhiệt, giúp mình tỉnh táo một chút, trong lòng mong có ai đó đến giúp mình một tay. Nhưng, cô đợi mãi, đợi mãi cũng chẳng có ai đến, suy nghĩ dần trở nên mơ hồ, chỉ có thể túm chặt lấy cửa, như bắt lấy cái bè gỗ cuối cùng.

"Cô gái, cô gái, tỉnh tỉnh..." Bảo vệ vỗ mặt Cammy nhưng lại không phản ứng gì. Đang định bế cô lên, kết quả lại thấy tướng quân mới nhậm chức đi tuần tra, bảo vệ lập tức thẳng người chào, "Chào tướng quân!"

Lars liếc thấy Cammy đang nằm trên đất, hỏi: "Sao thế?"

Không ai được có mặt ở quanh kiến trúc quân khu vào buổi tối, hơn nữa hôm nay lại có quá nhiều người đến xem lễ duyệt binh, là tướng quân mới nhậm chức, Lars một mình đi từng tòa nhà an ủi bảo vệ và người gác đêm.

"Báo cáo Tướng quân, lúc tôi tuần tra phát hiện cô gái này ngất xỉu ở đây, đang định đưa cô ấy đến bệnh viện." Bảo vệ thấy tướng quân mới, trong lòng có hơi kích động.

Lars nghe xong, ngồi xổm xuống, muốn kiểm tra xem cô gái hôn mê này có bị xảy ra chuyện gì rất nghiêm trọng hay không, có cần cấp cứu hay không. Kết quả anh vừa tiến gần, liền ngửi thấy mùi của... Hồ tộc, anh ngửi liền nhận ra, nhưng vì sao trong mùi hương này có gì đó khang khác, khiến anh nóng ran cả người?

"Tướng quân, tôi lập tức gọi xe cứu thương!" Bảo vệ lấy di động của mình ra.

Lars cản lại, "Trực tiếp lấy xe quân đội đưa đi, nhanh hơn." Nói xong anh đã bế người lên, cổ tay chạm vào eo mềm của cô gái, lạnh đến dọa người, cũng không biết đã nằm ở đây bao lâu, lại còn ăn mặc mỏng manh như thế.

Cammy chạm vào nơi nào ấm áp, mơ mơ màng màng hé mắt, gọi một tiếng "Ba ba." Cảm nhận được cái ôm an toàn, cô không suy nghĩ nhiều liền biến về nguyên hình. Trong trí nhớ của cô, người ôm cô chỉ có cha mà thôi.

"Cô là... Là..." Bảo vệ nhìn thấy nguyên thân của Cammy dọa sợ tới mức một câu cũng không nói được, Lars cúi đầu nhìn vật lông xù mềm mại trong lòng, sải bước đến bãi đỗ xe.

Nếu người Hồ tộc xảy ra chuyện ở nơi của Khuyển tộc, ầm ĩ lớn có thể sẽ ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai tộc, chuyện quá khẩn cấp, Lars bảo tài xế nhanh chóng lái xe đến bệnh viện, anh ôm hồ ly bạc vào khám gấp. Bác sĩ dĩ nhiên nhận ra anh, ngay cả viện trưởng cũng bị kinh động, vội vàng đi tới, điều động bác sĩ tốt nhất, cho rằng có chuyện lớn xảy ra, kết quả chỉ là xem bệnh cho một con hồ ly nhỏ, mọi người cho rằng là thú cưng yêu thích của Tướng quân, cũng không dám sai bảo Tướng quân ôm thú cưng tới đây mà bác sĩ nhanh chóng chạy đến phòng khám kiểm tra.

Trong phòng khám không quá lớn, hồ ly bạc vẫn luôn không nhỏ giọng rêи ɾỉ, từng tiếng lại từng tiếng, vô cùng đáng thương thương, đàn ông có mặt trong phòng dường như đều bắt đầu nóng lên, nhưng tướng quân vẫn đang ở đây, bọn họ không dám lộn xộn.

"Tướng quân, con hồ ly này hình như... đang trong kỳ động dục." Bác sĩ Khuyển tộc có chút không xác định nói.

"Động dục?" Lars kinh ngạc, ở Khuyển tộc, nam giới cũng không có kỳ động dục, nên anh cũng không quá rõ ràng.

"Nữ giới trong tộc chúng ta cũng có kỳ động dục, mỗi năm có hai lần, mỗi lần dao động liên tục từ 10 đến 30 ngày không giống nhau..."

Bác sĩ còn chưa phổ cập khoa học xong, đã bị Lars ngắt lời, "Tiêm thuốc ức chế cho cô ấy." Tuy rằng không cùng tộc, nhưng Lars tin hoocmon khi động dục của giống cái sẽ có ảnh hưởng nhất định đến giống đực, bây giờ tầm ảnh hưởng của cáo trắng với họ chỉ ở mức xao động, nếu như cứ tiếp tục, tất cả đàn ông ở đây sẽ biến thành cầm thú.

"Chúng ta chỉ có thuốc ức chế của tộc mình, không biết có phù hợp với Hồ tộc hay không, dù sao khác giống, có khả năng sẽ có tác dụng phụ." Bác sĩ cố gắng nhấn mạnh ba chữ "tác dụng phụ", lo lắng trị hỏng cho thú cưng của Tướng quân.

"Còn phương pháp khác không?" Lars nghe cô lại kêu, động lòng trắc ẩn, sờ đầu cô, Cammy cọ xát đáp lại, vô cùng an tâm, bác sĩ nhìn cảnh đó, cười gượng, "Vậy... cũng chỉ có giao phối thôi."

Giao phối, đối với Khuyển tộc và Hồ tộc đã có thể hóa hình người từ trăm năm trước, cho dù là hình người hay hình tú đều chẳng sao cả, hơn nữa không ít quý tộc chăm thú cưng để làm ấm giường, xã hội thượng lưu lấy người thú tương giao làm lạc thú, việc này cũng không phải bí mật.

Bác sĩ nói rất tự nhiên, cũng không biết phương pháp này có gì bất ổn. Sắc mặt Lars trở nên nghiêm trọng, "Có thể để cô ấy tỉnh táo một chút trước không?" Một cô gái Hồ tộc bị giao phối một cách vô cớ ở dị tộc, nếu chuyện này lộ ra thanh danh Khuyển tộc sẽ mất hết, hơn nữa cô gái này thoạt nhìn còn chỉ đang tuổi vị thành niên. Anh phải để cô hiểu rõ mới có thể đưa ra quyết định cứu cô thế nào.

"Phun ít thuốc ức chế, chỉ hít vào một ít chắc sẽ không có vấn đề gì." Bác sĩ bị giọng điệu nghiêm túc của Tướng quân dọa sợ.

Rất nhanh, y tá đã phun thuốc ức chế lên mũi hồ ly bạc, Lars ôm hồ ly nhỏ lên, hai mắt đen và sâu nhìn chằm chằm, chờ cô tỉnh lại.

Cammy hít phải thuốc ức chế, cảm giác được sự khô nóng trong người được đè áp, chậm rãi mở mắt ra, nào ngờ, gần trong gang tấc chính là khuôn mặt ngày nhớ đêm mong, khoảng cách chỉ cách mình có hơn 10cm, mẹ... Hoảng loạn, cô đá mấy cái, mới nhận ra mình ở trong lòng anh... Còn là dạng hồ ly? Cô muốn biến thân về dạng người lại phát hiện không thể.

"Hãy nghe tôi nói." Lars nói với cô, tốc độ rất chậm, từng chữ từng chữ, "Giờ em đang trong kỳ động dục, thuốc ức chế của Khuyển tộc không phù hợp với em, cho nên giờ em có hai con đường, một là cố nhịn thêm chút nữa, tôi sẽ nhanh chóng đưa em về Hồ tộc; hai là tìm đàn ông giải quyết."

Cammy nghe mà rầu rĩ, chớp mắt, nước mắt nóng liền chảy xuống, không phải vì khổ sở, mà là không kìm lòng được. Giờ lòng cô vô cùng thỏa mãn, bởi vì đang trong lòng anh, anh còn nói chuyện với cô, tuy rằng cô nghe không hiểu.

"Trả lời tôi, em chọn cái nào?"

Cammy mơ mơ màng màng há mồm cắn quần áo trên ngực Lars, cô muốn ở trong lòng anh, rất thoải mái, mùi hương thật dễ ngửi... Cô lại rơi vào hôn mê.

"Vậy..." Bác sĩ cũng không biết nói gì.

Tuy rằng Lars không nghe được câu trả lời, trong lòng đã quyết định chọn điều thứ nhất giúp cô, vừa định đặt cô nằm thẳng, lại phát hiện cô cắn quần áo mình không nhả. Anh đưa tay cầm hàm dưới của cô, muốn để cô hé miệng ra, lại phát hiện cơ thể cô bỏng dọa người.

"Kiểm tra lại lần nữa, hình như cô ấy càng nghiêm trọng hơn rồi."

Bác sĩ vội vàng tiến đến, chọc chọc ghẹo ghẹo một hồi, đưa ra kết luận: Thuốc ức chế bị phản tác dụng, bệnh trạng động dục của hồ ly càng nghiêm trọng hơn, có thể cô không chống đỡ được đến khi về Hồ tộc.

Hàm ý của bác sĩ rất cô đọng, Lars nghe cũng biết, chính là bảo anh giao phối với hồ ly.

Chẳng lẽ thật sự phải chọn con đường thứ hai?

Anh nhìn con cáo trắng nhỏ trong lòng, trong đầu vội vàng hiện lên gương mặt non nớt của cô, nói với người xung quanh: "Các anh ra ngoài trước đi."