Chương 4

Thế nhưng khi chết rồi cô mới hiểu được, mình đã bỏ qua cái gì.

Lúc trước hiểu lầm Thẩm Tây Quyết bức tử ba cô, sau đó cô mới lấy tính mạng của mình ra để buộc anh ly hôn, thậm chí... cô còn nghĩ ra mọi cách đày đoạ bản thân. Nếu biết trước, cô đã chẳng làm!

Người đàn ông ôm thi thể cô từ trong phòng tắm ra, đi đến chiếc giường mà ngày trước hai người cùng chung chăn gối.

Anh ôm cô lên giường, bởi vì thân thể của cô càng ngày càng lạnh, Thẩm Tây Quyết quyết ôm chặt lấy cô, chỉ có như vậy anh mới tự lừa dối bản thân nói với mình rằng cô vẫn còn sống, tại vì vẫn còn giận anh nên mới không thèm để ý đến anh.

"Nam Tịch, em đừng giận, anh cho em xem cái này..."

Thẩm Tây Quyết nói xong, liền từ bên trong ngăn kéo đầu giường lấy ra một tờ giấy xét nghiệm.

Nam Tịch thấy vậy liền đi lên phía trước, khi nhìn thấy rõ chữ viết trên tờ giấy xét nghiệm, trong lòng cô cực kỳ đau đớn.

"Em nhìn xem, con của chúng ta rất khỏe mạnh... Con rất tốt, là một bé trai."



Khỏe mạnh? Đây không giống với lời mà Tô Thiên Ngữ nói vớ cô.

Lúc ấy ba cô vô cớ ngã lầu mà chết, Tần Viễn nói với cô là Thẩm Tây Quyết bức tử ba cô.

Khi đó Nam Tịch đã mang thai được 5 tháng, không chịu được kích động nên mới phải vào viện. Sau khi tỉnh lại, Tô Thiên Ngữ đưa cho cô một tờ báo cáo xét nghiệm, phía trên ghi thai nhi trong bụng không có tim, sớm đã chết rồi.

Mối hận mất cha, mất con khiến cho Nam Tịch vô cùng thống khổ, sụp đổ trong tuyệt vọng.

Phẫu thuật xong, cô nhìn đứa bé trong bụng mình bị lấy đi… Mãi đến bây giờ cô mới biết, hoá ra tất cả là một âm mưu!

Cô đã hại chết con của bọn họ, chặt đứt đi tia phân tình cuối cùng mà Thẩm Tây Quyết dành cho cô.

Cứ như vậy, anh trông coi thi thể của cô suốt một ngày một đêm, mà cô cũng nhìn anh, ánh mắt không dời.

Thẳng đến khi điện thoại của anh vang lên, Nam Tịch mới hoàn hồn, cô nghe thấy tiếng của trợ lý truyền đến ——