Chương 6: Trùng Sinh Trở Về Đêm Tân Hôn

Chỗ cổ đột nhiên truyền đến một trận đau nhức, Nam Tịch cảm thấy không thể thở nổi!

Không phải cô chết rồi sao, vì cái gì mà giờ giờ phút này lại cảm giác được đau đớn?

Cô mở to mắt ra, nhìn thấy người đang cắn cổ mình, đôi con ngươi kịch liệt co rút.

Thẩm Tây Quyết!

Trong phút chốc, trái tim của Nam Tịch như bị một bàn tay vô hình bóp chặt lấy.

Mùi hương quen thuộc của căn phòng, bức tranh treo trên tường, đèn chùm pha lê trên đầu, mọi thứ giống hệt như đêm tân hôn vào ba năm trước!

Cô trùng sinh!

"Em cứ như vậy muốn rời khỏi tôi, cùng hắn ta ở chung một chỗ?"

Giờ phút này, trong ánh mắt của Thẩm Tây Quyết đốt lên lên ngọn lửa căm giận ngút trời, bàn tay của anh không ngừng nắm chặt, vẻ mặt lãnh khốc, đến cả hô hấp cũng mang theo sự phẫn nộ.

Nam Tịch hô hấp không được thoải mái, cô chỉ có thể nắm lấy ngón tay của anh, liều mạng lắc đầu.



Ánh mắt người đàn ông đầy thịnh nộ, một giây sau anh hung hăng cắn lên môi của Nam Tịch, máu tươi khẽ chảy ra.

Xoẹt một tiếng, anh thô bạo xé rách váy cưới trên người cô...

Đêm tân hôn, hành động quen đầy quen thuộc này khiến cô nhớ lại kiếp trước——

Ở kiếp trước, trong đêm tân hôn của cô và Thẩm Tây Quyết, cô trốn đến khách sạn, muốn Tần Viễn đưa cô bỏ trốn, kết quả bị Thẩm Tây Quyết phát hiện, cũng tại khách sạn bắt được cô.

Sau đó, dưới cơn thịnh nộ, anh đem cô mang về tân phòng, không để đến ý nguyện của cô mà ép buộc cô.

Bây giờ trở về nhớ tới, đêm nay, chính là bắt đầu cho bi kịch hôn nhân của bọn họ.

Lần này trở về, mọi bi kịch vẫn chưa xảy ra, nên cô muốn thay đổi tất cả!

Cô muốn những kẻ đã hại cô phải trả một cái giá đắt!

Nam Tịch định thần lại, nhìn người đàn ông trước mặt, cô không để ý đến chiếc váy cưới bị xé rách, giờ phút này cô chỉ muốn ôm chặt lấy anh, cảm nhận hết nhiệt độ trên cơ thể anh.

Không còn là âm dương cách biệt, cũng không còn là đυ.ng vào là không cảm nhận được sự ấm áp nữa.