Quyển 1: Dạy Dỗ Học Trò Hư - Chương 1: Dụ Dỗ (H++)

Cốt Truyện:

Cô thích anh nhưng không ai biết, nhưng cô lại là gười hướng nội lại có cơ thể nhạy cảm và dâʍ đãиɠ, vô tình cả hai phải ở chung trong một căn phòng qua đêm, thầy giáo tuy đẹp trai nhưng ngầm biếи ŧɦái, đêm đó ngủ chung có va chạm ôm ấp nhưng không làm tới bước cuối cùng do một số lý do và cô cũng vờ ngủ nên anh dừng lại. Sau đó anh có suy nghĩ muốn cô thành nô lệ của anh nên dụ cô đến nhà kho nhầm đãm hãʍ Ꮒϊếp và bắt ép cô trở thành nô ɭệ, cô không bài xích việc đó mà ngược lại còn muốn sinh con cho anh.

Anh là Herry một giáo viên mới chuyển về trường cũng được 2 năm rồi, anh dạy môn toán cấp 3 của một trường X. Ở trường anh được khá nhiều nữ sinh ưa thích có lẽ vì ngoại hình điển trai lại cao ráo, nhưng một trong số đó anh có để ý đến một cô bé hay nhìn anh ở một góc khuất hoặc lén lút nhìn mỗi khi anh giảng bài. Hôm ấy vì một số lý do mà anh ở lại cùng phòng với cô qua đêm, anh để cô vào phòng trước rồi mới bước vào sau cô, tay tiện thể khóa cửa lại.

- Em vào tắm rửa thay đồ đi, thầy đi mua một chút đồ ăn tối mang về cho em được chứ?

Cô vốn chỉ là một nữ sinh hết sức bình thường nếu không nói là có phần mờ nhạt, hằng ngày chỉ lên lớp rồi về nhà cho đến ngày người đàn ông kia xuất hiện trước mặt. Từ ngày anh chuyển công tác về trường, không ít nữ sinh trong trường xem anh thành bạch mã hoàng tử của họ, tất nhiên cô cũng không ngoại lệ, thế nhưng cô chỉ dám ngắm nhìn anh từ xa vì người đàn ông ấy rất lạnh lùng, tuy ngoài mặt luôn vui vẻ với học sinh nhưng luôn tránh né tiếp xúc thân mật hay cơ hội có lời đồn tình cảm với tất cả. Run rủi như nào trong một chuyến đi xa, cô lại phải ở chung phòng với anh qua đêm, điều này khiến cô lo sợ không thôi. Vừa bước vào phòng, nghe tiếng đóng cửa làm cô vô thức run bắn, nuốt nước bọt, gật đầu, lắp bắp đáp lời.

- Vâng.... vâng ạ

Anh nghe thấy âm giọng có phần run rẩy, lại đáp lời anh với câu trả lời lắp bắp. Anh đã làm gì cô đâu mà cô lại thành ra thế này rồi, anh nhìn cô rồi mới đi lại ghế sofa gần đó đặt túi đồ xuống rồi mới lấy ví tiền cho vào túi.

- Được rồi, em đi tắm đi. thầy đã làm gì em đâu.

Nói rồi anh quay người rời đi, anh đi ra ngoài mua cho cô một lốc sữa, hai tô hủ tiếu cho cô một tô và cho anh một tô, sẵn đó anh mua cho anh thêm một ly cà phê đá không đường rồi mới quay trở lại phòng. Anh về đến phòng cũng như lúc nãy, tiện tay mà khóa cửa lại rồi mới đặt hai tô hủ tiếu xuống bàn. Lúc này anh mới cởϊ áσ khoác ra rồi đưa mắt nhìn cô.

Đợi anh về thì cô cũng đã tắm xong được một lúc, mái tóc còn hơi ướt nước được bới gọn lên cao, trên người đã thay bằng một bộ đầm ngủ, bên ngoài khoác thêm lớp áo khoác của khách sạn. Mặc dù đã âm thầm tự mắng mình vì không lường được mang theo đầm ngủ nhưng cũng đã hết cách. Cô đành bước đến ngồi xuống ghế, lấy ra hai phần hủ tiếu, mở nắp hộp, đổ nước lèo vào rồi chuẩn bị nước chấm, ngước mắt nhìn người đàn ông.

- Thầy.... thầy muốn ăn trước.... hay tắm trước ạ?

- Thầy ăn trước sẽ tắm sau, em cũng ăn đi, thầy có mua chút sữa cho em rồi đấy.

Anh đưa mắt nhìn cô rồi mới ngồi xuống đối diện cô, dù sao anh và cô cũng có chút khoảng cách. Anh lấy cho cô một hộp sữa để sẵn ở đó rồi mới cùng cô dùng bữa tối, quả thật không khí của căn phòng rất ngượng ngùng chẳng có tự nhiên một chút nào. Anh cùng cô dùng bữa xong mới giúp cô dọn dẹp lại rồi đi đổ rác, sau khi xong anh mới lấy đồ đi tắm.

- Giờ cũng trễ rồi, em cứ ngủ ở giường đi, tối nay thầy ngủ ở sofa

- Vâng... vâng ạ.

Im lặng cùng anh trải qua bữa tối đầy ngượng ngùng lẫn xấu hổ, sau cùng cô vẫn lựa chọn ngậm hộp sữa, ngồi tựa lưng vào gối đầu trên giường, lúng búng đáp lời, hai mắt từ đầu chí cuối đều không dám nhìn thẳng vào người đàn ông kia. Chờ anh đi vào phòng tắm mới dám thở phào nhẹ nhõm một hơi, lấy điện thoại gọi về cho gia đình báo bình an, và tất nhiên là giấu nhẹm việc mình đang ở chung phòng với thầy giáo

Anh sau khi bước vào nhà tắm cũng nhanh chống tắm rửa thay trên người một bộ đồ ngủ bằng lụa, cũng may anh có đem đồ ngủ chứ bình thường anh chẳng thèm đem rồi mà thay vào đó mặc áo choàng ở khách sạn thôi. Sau khi anh bước ra cũng đã thấy cô nói chuyện với gia đình xong, anh dùng khăn lau khô tóc vì anh vừa mới gọi đầu, sẵn đó anh đi lấy máy sấy tóc để sấy khô tóc trước.

- Em muốn sấy tóc không?

- A..... không.... không cần đâu ạ.... em không quen dùng, với chắc cũng sắp khô rồi...

Lúng túng đáp lời, hơi cúi đầu nhìn những lọn tóc đen dài buông xõa của bản thân. Chợt nhận ra gì đó, cô vội kéo chiếc chăn lên che đi đôi chân dài trắng nõn đã bị lộ ra từ lúc nào, gò má phút chốc đỏ ửng lên vì thẹn thùng nhưng không dám biểu lộ quá nhiều trước mặt anh, bàn tay bấu chặt lấy chiếc chăn bông che giấu đi sự lúng túng.

- Để như thế sẽ bị cảm lạnh đấy.

Anh vừa nói vừa sấy tóc, để tóc còn hơi ẩm mới dừng lại. Anh thấy chân cô lộ ra, đúng thật rất đẹp lại trắng nõn nhìn thôi cũng đủ mê rồi. Anh thấy dáng vẻ của cô khóe môi khẽ cong lên nhưng nhanh chóng trở lại dáng vẻ lạnh lùng thường ngày. Anh đem máy sấy lại gần giường mới cấm điện vào.

- Lại đây, thầy giúp em sấy tóc

- A...... vậy..... để em tự làm được rồi.... như thế không tiện.... làm phiền thầy quá.....

Hơi hoảng nên cơ thể có phần run rẩy, giơ tay định cầm vào máy sấy nhưng vô tình chạm vào tay anh, sững người trong phút chốc liền vội vàng rụt tay về, hai tay xoắn xuýt vào nhau, đôi môi mím chặt thể hiện sự lo lắng lẫn hồi hộp.

Anh nhìn cô cũng thật bó tay, anh không nói không rằng mà chỉnh người của cô lại, giúp cô sấy khô tóc trước chứ để cô tự làm không biết tóc cô có còn nguyên không nữa, anh chưa làm gì mà cô đã thế này rồi. Anh vừa sấy tóc cho cô vừa liếc nhìn xuống cơ thể nhỏ bé trắng nõn của cô, trong đầu nổi lên một số suy nghĩ biếи ŧɦái như rồi anh cũng giấu nhẹm xuống. Sau khi sấy tóc cho cô xong anh mới rời tay đi.

- Được rồi, em ngủ đi.

- Em..... em cảm ơn thầy. Chúc thầy ngủ ngon ạ.

Nhắm tịt mắt lại trong toàn bộ quá trình sấy khô tóc, đến lúc tay anh rời khỏi da đầu thì cơ thể nhạy cảm đã nhiễm hẳn một màu phiếm hồng. Thẹn thùng lẫn lo lắng bị anh phát hiện, cô vội vã lí nhí nói lời cảm ơn rồi trốn vào trong chăn không dám ló đầu ra, trong lòng thầm cầu nguyện anh không phát giác những điều sai trái này

- Em ngủ ngon, ngủ đi đó.

Anh thấy chứ, thấy cái cơ thể nhạy cảm của cô, chỉ mới đυ.ng chạm một chút đã ửng hồng rồi. Anh tắt đèn để chuyển sang đèn ngủ cho cô dễ ngủ rồi mới đi lại sofa lấy laptop ra xem một ít công việc trước khi ngủ. Đó có lẽ là thói quen của anh rồi, cũng mất đến tận 12h đêm anh mới tắt máy đi ngủ. Trước khi ngủ anh đảo mắt sang nhìn cô, thấy cô không đắm kĩ chăn nên anh mới đi lại, giúp cô đắp chăn lại. Ánh mắt anh khẽ dừng lại ở cặp đùi trắng nõn của cô, bàn tay không khống chế được mà chạm nhẹ vào xoa nhẹ lấy.

Miệng vâng dạ nhưng nam thần ở một bên làm việc thì sao cô có thể ngủ được, tuy nhiên cô vẫn phải nhắm mắt giả vờ ngủ dưới ánh nhìn của anh. Một lúc lâu sau, bỗng có một bàn tay chạm vào bên trong đùi, cảm giác lo lắng lần nữa dâng cao nhưng cô không dám mở mắt, chỉ có thể giả vờ như bản thân đã ngủ say, hàng mi hơi run nhẹ, chỉ mong bàn tay kia đừng đi lên thêm kẻo bí mật của cô bị phơi bày trước mắt anh

Anh nhìn thấy cơ thể của cô phím hồng qua ánh đèn vàng của đèn ngủ chiếu qua, nhìn quả thật rất quyến rũ. Anh chạm tay dần lên cánh mông căng tròn của cô, chỉ là học sinh cấp 3 mà cặp mông đã to trò thế này rồi, sau này phát triển hoàn diện thì sao đây. Anh chạm dần qua thắt eo của cô rồi lại đến hạ thân, nhưng ngay sau đó anh dừng tay lại, khóe môi khẽ cong lên hiện lên ý cười. Anh cúi nhẹ đầu xuống hôn lên tóc của cô rồi mới kéo chăn đắp lên cho cô.

- Quả thật là cô gái ngốc mà, ngủ ngon

Lần nữa được tấm chăn ấm áp bao phủ cơ thể, giờ đây cả người cô ngập tràn căng thẳng, đến thở mạnh cũng không dám. Anh chắc hẳn sẽ không biết được ban nãy chỉ cần anh vuốt ve thêm một tí thì cô sẽ không thể kiềm chế được mà rên rỉ. Lại nghe được câu nói của anh, trí não cô chỉ còn suy nghĩ đã bị anh phát hiện, phát hiện cô chưa ngủ, phát hiện bên dưới cô sớm đã ẩm ướt chỉ vì được anh chạm vào. Nhưng hiện tại mở mắt ra lại càng xấu hổ, cô chỉ có thể cố gắng nhắm mắt cầu mong cho trời mau sáng

Anh sau khi rời đi cũng quay lại sofa để ngủ, ngón tay của anh vẫn còn đang ẩm ướt. Anh đưa lên miệng mυ"ŧ nhẹ lấy, dư vị quả thật không tệ. Anh cũng dần chìm vào giấc ngủ đến sáng anh dậy sớm rồi mới đi vào vệ sinh cá nhận, thay trên người một bộ âu phục rồi đưa mắt nhìn cô vẫn còn nằm ở trên giường. Xem ra hồi tối ngủ muộn nên giờ vẫn còn ngủ đây, anh tiến lại phía giường nhẹ kéo chăn xuống kêu cô dậy.

- Mèo nhỏ dậy nào, mặt trời lên cao lắm rồi đấy.

Anh buộc miệng gọi cô thành mèo nhỏ vì tướng của cô ngủ rất giống một con mèo con, nhưng chắc không sao đâu.

- Ưm~ mẹ ơi, cho con ngủ thêm chút nữa đi mà.....

Cất giọng ngái ngủ làm nũng mà quên mất hôm nay người gọi mình không phải mẹ. Đêm qua ấy vậy mà cô nằm đến gần sáng mới có thể thϊếp đi, tấm chăn bị xốc ra để lộ cơ thể đầy đặn trong chiếc váy ngủ bị kéo cao trong lúc trở mình. Qυầи иᏂỏ giờ đây cuộn lại nằm lọt thỏm trong khe mông, phơi bày trọn vẹn cặp mông to tròn trắng nõn trước mắt anh. Cô cũng chưa tỉnh ngủ, chỉ rầm rì mấy câu rồi lại vùi mặt vào gối ngủ say sưa.

- Rồi rồi ngủ đi.

Anh quả thật không còn lời nào để nói với cô nữa, cổ họng anh khẽ nuốt ngụm nước bọt xuống, nhìn xem cơ thể của cô quả thật rất dẹp, đặc biệt là cặp mông ấy. Qυầи ɭóŧ ôm sát lấy cặp mông căng tròn càng nhìn chính là càng quyến rũ, anh không nhìn nữa mà soạn đồ vào để chuẩn bị quay trở về thành phố.

- Ơ, trễ mất rồi. Sao mình cơ thể ngủ quên vậy chứ.

Chờ lúc cô hoàn toàn tỉnh táo thì cũng quên luôn việc ban nãy, nhìn thấy anh đã soạn xong đồ thì luống cuống bò dậy, vội vàng đi vào nhà tắm sửa soạn thay quần áo. Đến khi bước ra cô lại trở thành một nữ sinh hết sức bình thường, cơ thể đầy đặn được giấu trong chiếc áo thun rộng cùng quần jean dài ôm sát cặp mông tròn. Thu dọn đồ đạc xong cũng là lúc xe tới đón mọi người cùng trở về thành phố

Trên đường về anh không nói gì thêm với cô, dù gì anh và cô cũng ngồi cạnh nhau. Trước khi xe tới trường anh đưa cho cô một tờ giấy nhỏ, xe dừng lại học sinh xuống xe, anh để mọi người xuống hết rồi mới xuống xe sau đó. Trên tờ giấy anh gửi cô có kèm theo lời nhắn "Tới trường gặp thầy ở nhà kho ở trường, thầy có chuyện muốn nói với em". Sau khi gửi lời nhắn xong anh cũng sửa soạn đồ rồi để mọi người về hết mới đi vào bên trong nhà kho, anh thừa biết bản thân phải làm gì. Tối hôm qua anh đã suy nghĩ kỹ rồi, con mồi đầu tiên của anh chính là cô. Cô sẽ trở thành một con nô ɭệ dâʍ đãиɠ dưới chân của anh sau khi được anh giáo huấn sớm thôi.

Nhận lấy tờ giấy từ tay anh, sau khi đọc xong thì cũng không dám nói gì chỉ biết hoang mang nhìn người ngồi bên cạnh mình cho đến lúc anh xuống xe. Bị lơ xe gọi cô mới phục hồi tinh thần, xốc balo lên rồi nhanh chóng xuống xe, nhìn vào bên trong trường rồi lại nhìn bè bạn chia tay nhau về nhà. Suy nghĩ hồi lâu, cô lấy điện thoại ra nhắn cho mẹ một tin báo về muộn, chờ mọi người về kha khá mới đi đến cửa nhà kho của trường, rụt rè gõ cửa.

Anh vào trước, anh ngồi ở bục nhảy cao của trường. Âm giọng có chút lạnh nhạt cất lên, anh chờ cô cũng khá lâu cứ nghĩ cô sẽ không tới ây chứ. Anh nghe tiếng gõ cửa khóe môi lúc này mới cong nhẹ lên, chân mày cũng giãn ra phần nào nhưng ngay sau đó gương mặt cũng trở nên lạnh, nghiêm túc đến nhường nào. Anh rời khỏi bục lấy từ trong túi quần ra một chiếc khăn đã sớm tẩm thuốc mê, anh đi lại mở cửa ra chỉ đợi cô bước vào anh đã tùy ý chụp thuốc mê lên mũi của cô để cô không kịp chống cự được. Sau khi cô hoàn toàn ngất đi anh mới bế cô lên đưa cô vào bên trong khóa cửa lại.

- Nô ɭệ nhỏ, xem ra cũng thật dễ bắt được em.

Nói rồi anh đưa mới dùng dây thừng chuẩn bị sẵn trói hai tay của cô ra phía sau, cố định nó lại rồi treo cô lên trần nhà chỉ chừa đủ để cô nhón chân để chạm sàn mà thôi. Trước đó đồng phục cũng đã được anh cởi bỏ rồi, cơ thể của cô lúc này chỉ còn mỗi chiếc qυầи ɭóŧ và áσ ɭóŧ. Anh đưa tay mở chai nước ra, đồng thời nắm lấy cằm của cô lên để cô ngẩng mặt lên, anh trực tiếp đổ nước lên miệng lên mặt của cô để cô tỉnh dậy.

- Ưʍ.... ưʍ......

Chưa kịp nhìn rõ bên trong nhà kho thì cô đã bị một chiếc khăn tẩm thuốc mê bịt mũi. Lúc này có dùng đầu ngón chân cũng biết là do ai làm nhưng đã quá muộn, cô nhanh chóng thϊếp đi. Đến lúc bị tạt nước mới mơ màng tỉnh giấc, cố gắng nheo mắt để thích nghi với ánh sáng, nhìn người đứng trước mặt, run rẩy mở miệng.

- Thầy.....

Trước khi cô tỉnh dậy anh đã đặt một máy quay đối diện cô từ trước và bấm nút quay rồi, dù sao để cô nghe lời cũng phải có thứ gì đó khống chế cô lại. Anh đưa tay vỗ nhẹ lên má của cô vài cái rồi mới đưa tay lướt dần xuống eo nhỏ của cô.

- Tỉnh rồi sao? Quả thật em rất thích ngủ nhỉ?

Nói rồi bàn tay anh vỗ nhẹ lên cánh mông của cô một cái, tay nắm lấy qυầи ɭóŧ của cô kéo nhẹ lên để mãnh vải lọt sâu vào bên trong hạ thân của cô.

- Thầy không nghĩ em là đứa học trò biếи ŧɦái đâu nhỉ?

- Em...... em không hiểu ý thầy.....

Hai mắt mở to thảng thốt, trong đầu ong lên một tiếng với suy nghĩ anh đã biết hết thảy. Cặp mông tròn nảy lên dưới bàn tay anh, mà quần lót cuộn lại lọt sâu vào bên trong khe l*и lại làm cho cô muôn phần ngứa ngáy, hô hấp theo đó mà trở nên nặng nề hơn, cắn răng không dám mở miệng.

- Sao? Thật là không hiểu ý ta?

Anh đưa tay còn lại nâng cằm của cô lên, ánh mắt sắc lạnh trực tiếp nhìn thẳng vào ánh mắt của cô. Tay còn lại buông qυầи ɭóŧ của co ra mà đánh lên mông của cô thêm một cái nữa, miệng anh gần đến cánh môi của cô nhưng không hôn mà rời đi. Anh chuyển sang nắm lấy qυầи ɭóŧ của cô ở trong tay kéo mạnh lên lại lắc nhẹ lấy cho qυầи ɭóŧ cọ sâu vào bên trong khe l*и của cô.

- Chẳng phải tối hôm qua, cái lỗ l*и nhỏ này rỉ nước sao?

Cằm bị nâng lên ép phải đối diện với ánh mắt anh khiến cho cơ thể không nhịn được run rẩy, từng lời nói cùng hành động như đánh thẳng vào sâu trong lòng cô, nơi những bí mật được cất giấu. Hai chân theo bản năng nhón lên, cơ thể gần như rời khỏi mặt đất dưới động tác tay của anh, cơ thể cô vậy mà bán đứng chủ nhân của nó. Cảm nhận được sự co giật từ hai mép l*и, cô cố níu lấy chút lý trí, lắp bắp

- Em....... em không có..... xin thầy......