Chương 455: Đã ký khế ước bán thân

Chủ nhân, ngài đừng như thế...

Chuyện ngài muốn biết những gì đã xảy ra trong quá khứ không hề sai, nhưng ngay cả khi hạn chế của phong thư được xoá bỏ, phong thư cũng không thể biết những chuyện đã xảy ra trong quá khứ...

Phong thư đã từng lạc lối, mất đi ý nghĩa tồn tại. Nhưng từ khi gặp ngài, phong thư phát hiện ngài chính là ánh sáng dẫn đường cho phong thư, mỗi lời nói của ngài đều khiến phong thư sôi lên sùng sục.

Phong thư sẵn sàng chết vì ngài, nhưng Phong thư thực sự không biết về bạn gái của ngài, cũng không thể làm điều đó...


Lúc này, phong thư run rẩy, gần như sụp đổ.

Nhưng Đỗ Duy mặc kệ, vẫn lạnh lùng nhìn nó.

Chỉ là nhiệt độ xung quanh đang giảm xuống một cách điên cuồng.

Cái lạnh như muốn đóng băng mọi thứ.

Đỗ Duy là người như thế nào?

Điểm này Cái Bóng biết rõ nhất, nó đã ở bên Đỗ Duy lâu nhất, lý lịch sạch sẽ nhất và cũng “trung thành” nhất.

Nếu nó có thể nói chuyện và có quan hệ tốt với phong thư, nó sẽ nhắc nhở phong thư.

Dù không làm được thì cũng phải làm.

Nếu không, hãy tham khảo kết cục của các vật phẩm đặc biệt và một số ác linh mà Đỗ Duy đã sử dụng.

Cái Bóng đã chứng kiến kết cục của bọn chúng.

Đỗ Duy nhìn phong thư, lạnh lùng nói: "1 tà linh Phong thư lại có ý chí độc lập, thể hiện sự khôn ngoan, biết che giấu bí mật của bản thân."

"Hơn nữa bằng lòng nhận tao làm chủ nhân, làm liếʍ chó, mày nghĩ tao là thằng ngu sao?"

Phong thư không hiểu ý ngài là gì...

Phong thư trung thành với ngài...


Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Nếu mày đã nói như vậy, vậy tao sẽ chấp nhận những gì mày nói là sự thật."

"Nhưng vì mày trung thành với tao, mày nên kiên quyết thực hiện mệnh lệnh, và thực hiện yêu cầu của tao."

"Mày nói cho tao biết ngay không được sao?"

... Nhưng phong thư thực sự không thể làm được, vì mốc thời gian này đã quá lâu. Phong thư chỉ có thể phản ánh những gì đã xảy ra trong quá khứ, thậm chí rất nhiều chuyện phong thư không thể biết được.

Đỗ Duy hít sâu một hơi, lập tức búng tay cái tách.

Ngọn lửa đỏ từ zippo quấn lấy phong thư càng mạnh hơn.

Có một sự bùng nổ.

Toàn bộ phong thư đã biến thành tro.

Sau đó, phong thư bị cháy thành tro lại hồi sinh.

Chủ nhân... Phong thư thật sự không làm được...

Nhưng Đỗ Duy lại phớt lờ.

Ngọn lửa của zippo bùng cháy dữ dội, phong thư lại bị đốt thành tro.

Nó được hồi sinh nhanh chóng, nhưng nó cũng nhanh chóng bị thiêu rụi.

Cứ liên tục tái diễn, sau vài chục lần, khí tức của phong thư càng lúc càng yếu, thời gian sống lại càng lúc càng dài.

Cùng lúc đó, một luồng khí tức quỷ dị từ trong phong thư tỏa ra.

Đây là một tà linh phong thư.

Phong thư là vật chứa của nó, khi không còn giữ được hình dáng bên ngoài thì nó mạnh nhất, và đồng thời cũng yếu nhất.

Vì nó biết rằng “chủ nhân” vĩ đại của nó đủ khả năng để bóp chết mình như bóp gà con.

Phong thư lần đầu muốn thoát khỏi Đỗ Duy.

Nhưng nó biết rằng nó không thể trốn thoát được.

Chưa kể đến việc Đỗ Duy, người trông như một ác quỷ, đứng ở bên cạnh, cùng đám ác linh đang hung tợn nhìn nó.

Cái Bóng não phẳng kia cũng khóa chặt nó với 2 con dao trên tay.

Đã ở trên thuyền giặc rồi, làm sao dễ dàng thoát ra.

Đúng vậy……

Phong thư có ý chí riêng, những lời nói trước đây đối với Đỗ Duy đều là lừa dối.

Và người tạo ra nó không phải là Twilight.

Twilight chỉ phát hiện ra nó.

Tất nhiên, phong thư không thể biết chuyện đã xảy ra trong quá khứ.

Điều đó nằm ngoài năng lực của nó.

Rốt cuộc……

Khi phong thư gần như không thể giữ được, cuối cùng nó đã bị tổn hại.

Chủ nhân, phong thư có cách rồi, phong thư có cách rồi!

Một tờ giấy bị cháy liều lĩnh bay ra khỏi ngọn lửa, khi nó sắp cháy hết, cuối cùng văn bản đã hiện lên trước mặt Đỗ Duy.

Đỗ Duy búng tay, nắp của zippo tự động đóng lại.

Những ngọn lửa đó đều biến mất.

Sau đó, hắn nhìn xuống phong thư sống lại từ tro tàn, tất cả ác linh đều đi theo phía sau hắn, làm những hành động giống như hắn.

Mười phút trước chủ nhân có biểu hiện mất kiểm soát, nguyên nhân là do phát hiện bạn gái có vấn đề, nghi ngờ cô ấy không phải người. Nhưng ngài biết rằng người phụ nữ này, chính là Alexis luôn sớm tối ở bên.

Giờ ngài đã lấy lại bình tĩnh, ngài muốn biết những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, và muốn giải quyết vấn đề này. Điều này có thể liên quan đến người đàn ông đã đưa ra tiên đoán, hoặc nó có thể liên quan đến lời nguyền ác ma.

Phong thư không cách nào nói cho ngài biết chuyện đã xảy ra trong quá khứ, nhưng miễn là các hạn chế được dỡ bỏ, phong thư có thể tìm thấy tồn tại có thể thực hiện mong muốn của ngài.


Đỗ Duy nhìn dòng chữ trên phong thư, có một sự vô cảm khó tả trong đôi mắt đen của hắn.

Hắn chỉ muốn biết tại sao bạn gái có thể bị mình Đánh Dấu, liệu điều gì đó kỳ lạ sẽ xảy ra, liệu hắn có thể giải quyết vấn đề trước hay không.

Nói trắng ra, Đỗ Duy không tin phong thư quỷ dị này.

Bởi vì hắn không bao giờ quên, thứ này có mục đích riêng của nó.

Thứ cuối cùng tạo cho hắn cảm giác mãnh liệt nhất, chính là đồng hồ cổ.

Nguyên nhân của mọi thứ thực sự là nó.

Lời nguyền là vậy, cảnh tượng tử vong cũng vậy.

Đỗ Duy nghĩ thầm trong lòng: "Sức mạnh có thể làm cho người ta lạc lối, khiến người ta đắm chìm vào đó, bỏ qua tiểu tiết."

"Khi tôi bước vào thế giới này và tận mắt chứng kiến những tồn tại kỳ lạ đó, cũng đã không thể nào thoát thân."

"Vì vậy, tôi ghét thế giới này."

"Sớm muộn gì, tôi sẽ tự mình tống tất cả vào trong mộ."

Đỗ Duy tùy ý cầm lấy phong thư trong tay, vò thành một quả bóng, khí tức toàn thân cũng dịu đi, tất cả tà linh đều trở lại vật phẩm cũ.

Chỉ có Cái Bóng vẫn lặng lẽ đứng sau lưng hắn.

Đột ngột, Đỗ Duy nở nụ cười với phong thư: "Thật ra mày cũng không cần sợ tao như vậy, dù sao mày cũng là thuộc hạ trung thành nhất của tao. Tao làm sao có thể gϊếŧ mày."

"Điều mà mày không làm được, tao sẽ không ép buộc."

Phong thư choáng váng...

Chủ nhân, ngài không muốn dỡ bỏ giới hạn của phong thư sao? Ngài không muốn giải quyết vấn đề của bạn gái ngài sao?

Đỗ Duy cười nói: "Đương nhiên là cần, nhưng trước đó với tư cách là thuộc hạ trung thành nhất của tao, tao muốn giúp mày hiện thực hóa 1 nguyện vọng nhỏ nhoi."

Nói xong, hắn ngoắc tay, 2 lá bài Joker bay lơ lửng trước mặt hắn.

Chủ nhân, phong thư thật cảm động. Lòng tốt của ngài khiến phong thư cảm động đến mức sắp khóc. Ngài chính là là ân sủng do Thượng đế ban tặng cho phong thư.

Đỗ Duy cười nói: "Đây là điều mà tao nên làm. Đến, tao nói một câu, còn mày thì viết theo."

“Một, phong thư sẽ không bao giờ phản bội Đỗ Duy.”

"Thứ hai, phong thư sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi Đỗ Duy."

"Ba, tất cả mọi thứ phong thư đều nghe theo Đỗ Duy, không có ác ý, nếu không, sẽ tự động bị phá hủy."

"Bốn, đây là một khế ước bán thân. Khi chữ trên phong thư hiện lên, lá Joker sẽ đáp ứng mong muốn của phong thư, nếu có từ nào viết sai hoặc không rõ ràng, nó sẽ dựa vào hàm ý trong câu nói của Đỗ Duy."