Quyển 1 - Chương 1

[Xin ký chủ hoàn thành nhiệm vụ công lược mà không OOC--]

Trong đầu óc vang lên âm thanh máy móc, ý thức của Mạnh Liễu cũng dần dần rõ ràng, trên đường về nhà sau khi mua đồ ăn, cô bị tấm biển quảng cáo của một tòa nhà cao tầng đang xây dở rớt xuống rơi trúng, tử vong tại chỗ, sau đó liền bị hệ thống này kéo đến sắp xếp ở các thế giới sắp tan vỡ để làm nhiệm vụ.

Ở thế giới thứ nhất cô là một người phụ nữ ác độc, tính tình kiêu căng ngạo mạn, sau khi cha mất thì càng ngày càng đối xử ác độc với mẹ kế cùng em gái riêng , thậm chí còn bỏ thuốc cho người mà em gái cô thích, mang ý đồ giành trước việc ‘gạo nấu thành cơm’.

Mạnh Liễu vừa mới đọc được hàng này, liền bị một luồng nhiệt khô nóng từ trong ra ngoài đánh thức, cô còn chưa kịp mở mắt thì bên tai đã vang lên tiếng vỡ vụn của một chiếc bình sứ.

“Mạnh Liễu! Cô đừng tưởng cô bỏ thuốc cho tôi thì tôi sẽ làm theo ý cô!]

Giọng nói khàn khàn mang theo sự tức giận của người đàn ông vang lên bên tai, Mạnh Liễu ngước mắt, liền bắt gặp một gương mặt tuấn tú, mày rậm mũi cao, ngũ quan hài hòa, nhìn qua rất nổi bật.

Chỉ là… Gương mặt tuấn tú đó hơi đỏ, ánh mắt người đàn ông nhìn cô dường như có thể phun ra lửa.

Mạnh Liễu vừa mới tiếp thu được chuyện gì đang xảy ra, trong đầu vang lên một giọng nói thông báo nhiệm vụ lạnh băng của máy móc.

[Xin ký chủ dưới tình huống bị động, dùng thân thể thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam chủ Kỷ Hạo Dương]

Kỷ Hạo Dương? Xem ra đây là người mà em gái con của mẹ kế của cô thích, Mạnh Liễu đảo mắt khắp nơi xem xét tình huống lúc này.

Cô đang nằm ở trên giường, trên người mặc một chiếc áo ngủ ren tình thú màu trắng, ngoại trừ những chỗ quan trọng cần che có vải thì những chỗ khác gần như là trong suốt, còn Kỷ Hạo Dương mặc tây trang ngay ngắn, ngồi ở nơi mép giường xa cô nhất, ở đũng quần tây nổi lên một khối to rõ ràng.

Theo cốt truyện, nơi này hẳn là nơi cô vì muốn giành đàn ông với em gái mà bỏ thuốc Kỷ Hạo Dương, còn nhờ người khóa hết cửa phòng, nhưng cô không ngờ là chính mình cũng bị trúng một ít thuốc, trong cơ thể lúc này từng đợt khô nóng dâng lên, thân dưới đã ướt một mảnh.

“Đưa thuốc giải cho tôi nhanh lên!” Kỷ Hạo Dương trên mặt đỏ thêm một ít, bởi vì cố gắng nhẫn nhịn mà thái dương một mảnh ướt nhẹp làm tóc hắn cũng bị dính ướt, nhưng điều đó lại làm cho hắn lộ ra vài phần hoang dã cao ngạo.

“Không, không có thuốc giải.” Mạnh Liễu không có gạt người, cô quả thực là không có thuốc giải.

Nhưng Kỷ Hạo Dương rõ ràng là không tin, đôi mày nhíu chặt một tay đè lại cô, bàn tay to dọc theo đường cong của cô sờ tới sờ lui, nhưng trên người cô bây giờ chẳng có bao nhiêu vải, vậy nên việc da thịt hai người đυ.ng vào nhau là không thể tránh khỏi.

“Nhanh lấy thuốc giải ra!”