Chương 1: Thế giới sụp đổ

Oanh ——!!

Tiếng nổ mạnh vang lên,

trên

quảng trường đám người nháy mắt xôn xao, tiếng thét chói tai thê lương, tiếng khóc la khiến cho

hiện

trường càng hỗn loạn. Cách đó

không

xa, màn huỳnh quang

thật

lớn

trênlầu cao ầm ầm rơi xuống đất, mang theo sóng nhiệt nóng cháy, cùng với tiếng vang kinh thiên động địa, cả tòa nhà lớn lung lay sắp đổ, đám người hoảng sợ giống như bị nổ mạnh thành mảnh

nhỏ

bốn phía chauy vụt ra ngoài.

Hạ Tình Tình đứng

trên

quảng trường, cả người phát run, trong đầu ầm ầm vang lên,

không

ngừng có người thét chói tai từ chạy bên cạng nàng, sau

một

lần bị đυ.ng vào, Hạ Tình Tình như tỉnh táo lại trong nháy mắt, đỏ mắt hô to: "Hệ thống! Sao lại thế này?!"

"Tích tích tích -- ký chủ! Ta kiểm tra được là bom do Tần Sâm kích nổ--

"Sao có thể!" Hạ Tình Tình

không

thể tin tưởng cắt đứt lời nó

nói, sau đó đột nhiên nghĩ tới cái gì, hoảng sợ trợn to hai mắt "Trần Vi Vi và Hạ Nhiên đâu? Bọn họ thế nào?!"

"Ký chủ, bọn họ ở trong tòa nhà, tôi kiểm tra

không

thấy dấu vết sinh mệnh bọn họ!"

Hạ Tình Tình cảm giác mình sắp điên rồi, sao lại thế này? Sao lại thế này! Nữ chủ và nam xứng cứ như vậy chết

đi?! Rốt cuộc

đã

xảy ra cái gì!

không!

không

thể! Như nghĩ tới cái gì, Hạ Tình Tình cắn chặt răng, chạy về chỗ ánh lửa.

"Ký chủ!



đang

làm gì!" Bên tai là hệ thống tức muốn hộc máu chất vấn. "Thế giới này sắp phải sụp đổ! Chúng ta

không

thể ngốc tiếp!"

Đúng vậy... Hạ Tình Tình chậm rãi dừng bước chân lại, nữ chủ và nam xứng đều

đã

chết, nhiệm vụ rốt cuộc

không

thể hoàn thành, trật tự thế giới

không

thể duy trì, sụp đổ là tất nhiên. Cứ như vậy, thất bại?

Như vì nghiệm chứng suy đoán của

cô, tiếng ầm ĩ, ồn ào chung quanh đột nhiên im bặt, đám người chạy vội đột nhiên như bị giữ lại, biểu tình hoảng sợ tuyệt vọng đọng

trên

mặt bọn họ, mảnh

nhỏ

bắn từ trận nổ mạnh bay bồng bềnh giữa

không

trung, bốn phía lập tức an tĩnh, Hạ Tình Tình ngơ ngẩn nhìn

một

màn này, đột nhiên trong đầu đau nhức, cả người mất

đi

ý thức.



không

nhìn thấy, nháy mắt mặt đất dưới chân chao đảo,

một

làn bạch quang bao bọc lấy

cô, khi bạch quang dần dần biến yếu, thân ảnh của



cũng dần dần biến mất,

một

chốc lát lúc



biến mất, thế giới kia yên lặng giống như pha lê vỡ nát, sau đó trở thành hắc ám.