Chương 50: TG3: Kẻ Này Tâm Cơ Có Chút Sâu. (2)

1341 Chữ Cài Đặt
Chỉ là, dựa theo ký ức của nguyên chủ, Kỉ Tình rất nhanh cũng đã nhận ra nhiều chuyện không thích hợp. Điển hình là, cách thời gian mạt thế buông xuống chưa đến nửa ngày, tính cách của Lâm Bất Phàm lại đột ngột thay đổi.

Hơn nữa, gã phảng phất còn biết trước được tận thế sắp tới mà dùng hết tiền tiết kiệm từ trên mạng mua tới một thanh khảm đao, cùng đủ loại lương thực khô.

Khi đó, nguyên chủ còn từng vì chuyện này mà cười cợt Lâm Bất Phàm. Nhưng cuối cùng, lại bị một ánh mắt của gã dọa sợ.

Ánh mắt đó, là thứ mà nguyên chủ cả đời khó quên. Dù cho đến lúc chết, ký ức vẫn khắc sâu khôn cùng.

Đó là một loại nhãn thần không phù hợp với một thiếu niên 18 tuổi như Lâm Bất Phàm. Trái lại, lại giống như một con sói trên thảo nguyên, hung ác, tàn nhẫn, tựa như thợ săn đang ngắm nhìn một con mồi vô tri.

Sau khi mạt nhật giáng lâm, mẹ của nguyên chủ cũng không quá may mắn, ngay từ đầu liền thuế biến thành tang thi.

Khi đó, nguyên chủ ở ngay bên cạnh, căn bản không biết tang thi là gì. Sau khi mê mang tỉnh lại, nhìn thấy mẹ mình nằm co giật trên sàn. Trong lúc lo lắng tột cùng, đã vội vã gọi xe cứu thương.

Chỉ là, ngay sau đó, nguyên chủ liền đã bị mẹ mình xô ngã ra đất. Không giống với quá khứ, lúc này, sức lực của bà lại lớn đến kinh người, một đại nam nhân như hắn, cư nhiên lại không thể phản kháng mảy may.

Nhưng ngay khi nguyên chủ sắp bị cắn đứt cổ, thì bỗng dưng, Lâm Bất Phàm lại từ trong phòng ngủ xuất hiện, cầm lấy khảm đao rón rén từ phía sau chém đứt đầu của mẹ hắn.

Động tác của Lâm Bất Phàm rất thuần thục, phảng phất trước đó đã từng thực hiện qua vô số lần.

Bởi vì tâm cảnh nhỏ yếu, còn chưa biết rõ được tình cảnh của mình hiện giờ, nhìn thấy mẹ mình "bị gϊếŧ", nguyên chủ đã nổi điên, muốn trả thù Lâm Bất Phàm, nhưng lại bị gã dễ dàng chế phục, tiêm vào lượng lớn thuốc mê.

Nguyên chủ ban đầu cũng không biết, rốt cuộc là vì nguyên do gì, Lâm Bất Phàm lại không gϊếŧ chết hắn.

Gã không cho hắn ăn, thậm chí ngay cả một ánh mắt cũng không liếc tới, mỗi ngày đều ra khỏi nhà, khi trở về trên người lại dính đầy máu đen, tựa như là đang săn gϊếŧ đám quái vật bên ngoài.

Đúng vậy, là quái vật. Bị nhốt trong nhà gần 2 ngày, thông qua radio cùng đài phát thanh, nguyên chủ xem như cũng hiểu rõ, thế giới xung quanh đã biến thành dạng gì.

Một ngày này, Lâm Bất Phàm cuối cùng cũng mang theo nguyên chủ rời khỏi phòng.

Thời khắc nhìn thấy hành lang trải đầy máu, cùng với thi thể tang thi bị giòi bọ bấu víu. Nguyên chủ có thể nói là chịu đả kích không nhẹ.

Đáng sợ hơn chính là, hắn phát hiện, những tang thi này, tựa hồ đều là do một mình Lâm Bất Phàm gϊếŧ được!

Cả hai đi từ tầng hai xuống bãi đỗ xe, dọc đường không gặp phải chút nguy hiểm nào, bởi vì tang thi đều đã bị xử lý sạch sẽ.

Sau khi tới bãi đỗ xe, nguyên chủ liền nhìn thấy Lâm Bất Phàm lấy ra một chiếc chìa khóa. Cuối cùng, liền ở trong nhà xe tìm tới một chiếc xe bán tải.

Nguyên chủ nhận ra được, đây là xe của một người đàn ông ở tầng dưới, cũng không biết Lâm Bất Phàm là bằng cách nào đem nó lấy đến.

Nguyên chủ bị tiêm thuốc mê, nên rất dễ dàng liền bị Lâm Bất Phàm xách lên ghế lái phụ. Sau đó, bản thân gã cũng bắt đầu điều khiển xe chạy đi.

Dọc đường, xe bán tải cũng gặp phải không ít tang thi. Nhưng bởi vì tốc độ của tang thi đều tương đối chậm, nên đại đa số đều bị Lâm Bất Phàm đạp chân ga tông thẳng tới, hoặc là bị bỏ lại ở phía sau.

Lâm Bất Phàm tựa hồ đã có chủ đích từ trước, một đường đến thẳng cục cảnh sát. Mục tiêu cũng liền là súng ống cùng bộ đàm ở bên trong.

Cuối cùng, Lâm Bất Phàm vẫn là thành công tới được trước cửa đồn cảnh sát. Nhưng gã ngàn vạn lại không ngờ được, bên trong sở cảnh sát, cư nhiên lại tồn tại một đầu tang thi biến dị!

Lâm Bất Phàm thành công lấy được vài cây súng lục, đồng thời cũng bắn bị thương phần mặt của tang thi.

Nhưng đổi lại, quanh xe lại bị vô số tang thi bị động tĩnh thu hút, từ ba bên bốn phía bao vây. Mắt thấy sắp bị đuổi kịp, Lâm Bất Phàm đã làm ra một hành động, nói cho nguyên chủ biết, gã vì sao lại giữ mạng hắn lại.

Thì ra, nguyên chủ tồn tại, ngay từ đầu liền đã là dưới thân phận hình nhân thế mạng!

Nguyên chủ bị Lâm Bất Phàm không chút lưu tình đạp xuống xe. Trong nháy mắt liền rơi vào thi quần, bị tang thi một ngụm cắn đứt động mạch.

Nhưng cũng bởi vì sức chú ý của tang thi được dời đi, lúc này, Lâm Bất Phàm cũng đã bắt được thời cơ, nhanh chóng lái xe, từ trong thi quần đào tẩu.

"Khoan đã, nói như vậy, nguyên chủ không phải đã bị cắn rồi sao? Vậy trạng thái của ta bây giờ là gì?"

[ Bởi vì hệ thống cải tạo, trong vòng 6 tháng tới, ký chủ vẫn sẽ có thể tiếp tục giữ vững được lý trí của con người. Tuy thân thể biến thành tang thi, nhưng sẽ không xuất hiện trạng thái thối rữa, bề ngoài cùng thường nhân sẽ không có khác biệt quá lớn.]

[ Đồng thời, những tang thi cùng quái vật xung quanh cũng sẽ không chủ động công kích ký chủ.]

Sau khi giải thích xong, hệ thống cũng liền đem thông báo nhiệm vụ phát ra.

[ Đinh, nhiệm vụ chính tuyến của ký chủ là cố gắng tẩy trắng, ít nhất phải khiến 1 người của thế giới này cảm thấy ký chủ là người tốt.]

[ Đồng thời, yêu cầu ký chủ công lược nhân vật mục tiêu : Lục Dạ. Có thể xác định hoàn thành thông qua một trong hai phương pháp bên dưới :

‎1. Để đối phương từ tận đáy lòng nói yêu ký chủ.

‎2. Để đối phương cam tâm tình nguyện cùng ký chủ XXOO, nhớ kỹ, là cam tâm tình nguyện. Những hành vi ép buộc, hạ xuân dược đều sẽ không được tính!]

Lúc này, còn đang suy nghĩ việc bản thân hiện tại rốt cuộc là người hay tang thi. Thì nghe thấy thông báo của hệ thống, Kỉ Tình liền không khỏi thu hồi tâm tư lại.

Cho nên nói, nhiệm vụ lần này không còn là thay đổi hay biến thân nam tử si tình nữa, mà trực tiếp đổi thành làm người tốt rồi à?

Nhưng thời buổi hiện giờ, làm người tốt hình như đều sẽ sống không thọ nha.

[ Ký chủ, thật ra rất nhiều kẻ xấu cũng sẽ không sống đến ngàn năm được đâu.]

"Tỷ như?"

[ Ký chủ.] Hệ thống im lặng thầm nghĩ trong lòng.

**Hệ thống sai lầm rồi nha, sư tôn nhà ta sống gần 2 vạn năm rồi đó.

--Kỉ Tình : Hửm?

**Sư tôn, ngài bình tĩnh, ta không có ý nói ngài là kẻ ác x20 đâu.