Chương 960

Đan Cốc.

Đan Minh đi theo sau Đan Phượng Âm, buồn bực hỏi: "Âm trưởng lão, ba người kia lai lịch gì vậy?"

Đan Phượng Âm lạnh lùng nhìn Đan Minh một cái: "Bọn họ lai lịch gì ngươi không cần hỏi tới, đừng đắc tội bọn họ là được."

Đan Minh không quá cam nguyện đáp một tiếng.

Mấy ngày trước Đan Cốc có ba đan sư lai lịch thần bí tới, Đan Vọng rất là cung kính với ba người kia, chọc cho các đan sư bên trong Đan Cốc vô cùng tò mò.

"Âm trường lão, Lê Dục kia quá không coi ai ra gì." Đan Minh hậm hực nói.

Đan Phượng Âm nhìn Đan Minh, hỏi: "Hắn làm sao vậy?"

"Hắn rất không vừa mắt chúng ta." Đan Minh không cao hứng nói.

Đan Minh là đan sư trẻ tuổi số một số hai Đan Cốc, nhưng hai ngày trước lại bị Lê Dục châm biếm thành không đáng một đồng.

Lê Dục rất khinh thường đan thuật của hắn, mắng bọn họ là đồ nhà quê, làm bẩn hai chữ đan sư, Đan Minh được khen từ nhỏ tới lớn, sao có thể chịu nhục như vậy, trong lòng không phục, nhưng cốc chủ lại nói bọn họ không được gây chuyện.

Đan Phượng Âm không vui nhìn Đan Minh: "Người ta là đan sư Thiên cấp, có phê bình ngươi cũng không kỳ quái."

Đan Minh sửng sốt, thì thào nói: "Hắn thoạt nhìn trẻ tuổi như vậy đã là đan sư Thiên cấp rồi sao?" Trong lòng Đan Minh rung mạnh, có một Diệp Phàm thôi đã đủ làm tu sĩ Đan Cốc buồn bực, Đan Minh không ngờ rằng, trong cốc tùy tiện tới vài vị khách đan thuật cũng đã tới trình độ Thiên cấp.

"Ngươi đi xuống đi." Đan Phượng Âm phất tay, vẫy lui Đan Minh.

Kỳ thật Đan Phượng Âm cũng không thoải mái với ba người mới đến.

Đan Vọng không thể giải quyết Diệp Phàm, liền truyền tin cho tiền bối Đan thị ở Trung Đại Lục.

Đan Mặc nhận được tin Đan Vọng nói Đan Tháp ở trên tay Diệp Phàm ở Nam Đại Lục, liền lập tức chạy tới, còn mang theo Lê Dục cùng Lê Dĩnh.

600 năm trước Đan Mặc rời khỏi Đan Cốc, đi Trung Đại Lục, khi Đan Mặc rời đi, Đan Phượng Âm mới chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ không nổi trội trong Đan Cốc, Đan Mặc phong thái lỗi lạc, hùng bá một phương, chính là anh hùng trong cảm nhận của Đan Phượng Âm.

Lần này Đan Mặc trở về, Đan Phượng Âm lại có cảm giác không giống trước, tu vi của Đan Mặc dâng lên, đan thuật cũng có tiến bộ, nhưng ngạo khí trên người đã biến mất.

Đan Mặc cung cung kính kính với hai tiểu bối đan sư ngoại tộc, thậm chí là nịnh nọt, Đan Phượng Âm rất không thích nhìn bộ dáng như nô tài của Đan Mặc, nhưng lại không thể làm gì.

Lê Dục cùng Lê Dĩnh đi cùng Đan Mặc tới đây, hai người kia tuổi còn trẻ, lại đều là đan sư Thiên cấp, cũng là tu sĩ Nguyên Anh.

Bên trên bọn họ có một vị lão tổ Lê Phong cảnh giới Hóa Thần, Lê Phong đồng thời còn là Thánh Đan Sư, môn chủ Tiên Đan Môn.

Sau khi tới Trung Đại Lục, Đan Mặc liền gia nhập vào Tiên Đan Môn, làm trưởng lão Tiên Đan Môn.

------------------------------------------