Chương 75

Diệp Phàm mở cửa biệt thự, tức khắc, một cỗ hơi lạnh ập vào trước mặt.

Một quỷ ảnh thanh y bỗng nhiên từ trên nóc nhà rơi xuống, nổi lềnh bềnh ở trước mặt Diệp Phàm, quỷ ảnh thanh y tóc tai tán loạn, hai mặt trước sau đều bị tóc che kín mít, Diệp Phàm nhất thời phân không rõ, quỷ ảnh trước mặt đâu là đầu, đâu là ót.

Diệp Phàm vung tay, đánh bay quỷ ảnh ra ngoài: "Ngươi nên cắt tóc đi! Ngu ngốc!"

Diệp Phàm đứng trong đại sảnh, cảm thấy được mấy chục đôi mắt ngưng tụ trên người mình, khẽ nhíu mày, phát ra một tia sát khí!

Một đám quỷ ảnh theo bản năng cách xa khỏi Diệp Phàm.

Chỉ có thể bắt nạt kẻ yếu, người là thế, quỷ cũng giống như vậy.

Trong biệt thự đã tích một tầng bụi thật dày, Diệp Phàm chọn một gian phòng, thả một tấm Tịnh Trần Phù, đơn giản làm sạch qua loa.

Diệp Phàm ở trong phòng bố trí mấy trận pháp phòng hộ, phòng ngừa mấy quỷ ảnh không biết sống chết xâm nhập.

Làm xong công tác chuẩn bị, Diệp Phàm lấy ra một đỉnh đồng mua được từ phố đồ cổ, bắt đầu luyện khí.

----------------------------------

Tuy rằng Diệp Phàm từng xem qua không ít luyện khí sư luyện khí, nhưng chính mình tự tay làm thì vẫn là lần đầu tiên, vậy nên định luyện chế mấy thứ khác trước, đợi khi tìm được một chút cảm giác mới bắt đầu luyện chế Quỷ Âm Kỳ.

Khi Diệp Phàm kết thúc luyện khí đã là năm ngày sau.

Diệp Phàm vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy một bóng người lén lén lút lút ở bồn hoa đối diện.

"Ngươi đang làm cái gì?" Diệp Phàm đột nhiên xuất hiện phía sau Thái Chấn Tuấn.

Thái Chấn Tuấn bị hoảng sợ, quay đầu chớp chớp mắt nhìn Diệp Phàm, đầy mặt bát quái hỏi: "Huynh đệ, ngươi có nghe nói tới nghiệp chủ mới của nhà số 18 không?"

Diệp Phàm gật đầu: "Nghe nói qua, làm sao vậy?"

"Nghe nói tên kia vào quỷ trạch năm ngày vẫn chưa ra, không biết có phải là đã chết ở bên trong hay không." Thái Chấn Tuấn than ngắn thở dài quơ quơ tay.

"Quỷ trạch này cũng không có gì ghê gớm lắm, tên kia làm sao có thể chết được." Hắn chính là cao nhân đắc đạo, mấy cô hồn dã quỷ đó làm sao có thể gây phiền phức cho hắn!

"Không có gì ghê gớm? Huynh đệ, ngươi nói lời này đúng là quá nhẹ nhàng! Ta nói cho ngươi biết, ta dẫn người đi vào, thấy ở bên trong có rất nhiều quỷ, thiếu chút nữa hù chết ta!" Thái Chấn Tuấn lắc đầu thở dài.

Quỷ trạch âm khí trọng, nhân loại dưới tình huống bình thường không thể nhìn thấy quỷ, nhưng ở một ít thời gian đặc thù, người bình thường cũng có thể gặp được mấy thứ kia.

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Thái Chấn Tuấn, "Ngươi đã vào? Ngươi tự tiện xông vào nhà dân!"

Thái Chấn Tuấn xấu hổ cười cười: "Trước đó không phải là không có ai sống ở đó sao? Có mấy tiểu muội tò mò quỷ trạch này, chúng ta là nam tử hán, đương nhiên phải đứng ra hộ giá hộ tống tiểu muội muội."

Diệp Phàm chớp chớp mắt, rất có hứng thú hỏi: "Mang tiểu muội tới quỷ trạch, cách này dùng được sao? Nghe nói tiểu muội sẽ nhào vào trong ngực, có thật không?"

Thái Chấn Tuấn xấu hổ cười cười: "Không chắc chắn lắm."

Đương nhiên không thể nói là hắn biểu hiện quá kém, sau đó, mấy huynh đệ còn nói, khi nhìn thấy quỷ, hắn hét còn thảm hơn so với mấy tiểu muội, mấy tiểu muội đều cảm thấy hắn là kẻ bất lực không đáng tin cậy, đúng là lịch sử đen mà! Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh! Đương nhiên, cái này cũng không thể trách hắn, lúc ấy hắn toàn trông đợi tiểu muội nhào vào trong ngực hắn, nào ngờ tiểu muội chưa thấy đâu, lại có một cái nữ quỷ không mặt mũi nhào đến......

"Vậy sao, thật đáng tiếc, nếu như thật sự dùng được, ta liền mang thân mật của ta lại đây." Diệp Phàm mất mát lắc đầu.

Thái Chấn Tuấn: "......"

Thái Chấn Tuấn cùng Diệp Phàm nói chuyện, mấy bảo an đi tới, nhìn thấy Diệp Phàm hoàn hảo không hao tổn gì, một đám đều lộ ra biểu tình như trút được gánh nặng, "Diệp thiếu, ngươi không có việc gì sao?"

Diệp Phàm hai tay chống lưng: "Ta không có việc gì!"

"Vậy phòng ở......"

Diệp Phàm không thèm để ý vẫy vẫy tay: "Trong phòng có mấy con gián, đã bị ta đánh chết hết."

Mấy bảo an nhìn Diệp Phàm, một đám sắc mặt quỷ dị, thấy Diệp Phàm không có việc gì, qua loa nói hai câu liền rời đi.

"Huynh đệ, ngươi thật khốc a! Thì ra ngươi chính là nghiệp chủ mới của nhà số 18, sao ta lại không nghĩ ra một chiêu này của ngươi chứ." Thái Chấn Tuấn sùng bái nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm khó hiểu hỏi: "Một chiêu này? Chiêu nào?"

"Huynh đệ, đừng giả bộ, ngươi mua quỷ trạch này rồi nói cho người ta ngươi sống ở đó, kỳ thật là ở lại một nơi khác, chứng tỏ với mọi người mình anh dũng vô địch, có phải không? Nếu như ta có được đầu óc như ngươi thì tốt rồi." Thái Chấn Tuấn mặt mày hớn hở nói.

Diệp Phàm nhìn Thái Chấn Tuấn, vẫy vẫy tay: "Ngươi suy nghĩ nhiều quá, ta sống ở trong quỷ trạch."

Thái Chấn Tuấn không cho là đúng lắc đầu: "Chỗ kia làm sao có thể để người ở lại được!"

Diệp Phàm cười cười: "Ngươi không thể ở không có nghĩa là ta không thể ở!"

"A! Ta đã biết, quỷ đã chuyển nhà hết có đúng không?" Thái Chấn Tuấn hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng, chính xác."

Hắn mất thời gian năm ngày luyện chế Quỷ Âm Kỳ, sau khi Quỷ Âm Kỳ luyện chế xong, hắn động một cái liền thu hết quỷ trong phòng vào.

Thái Chấn Tuấn cực kỳ hâm mộ nhìn Diệp Phàm: "Huynh đệ, vận khí của ngươi thật tốt, giá trị xây dựng của biệt thự này cũng đến hơn ngàn vạn, mấy năm nay giá đất tăng cao, nếu không phải biệt thự này bị đồn có quỷ, năm sáu ngàn vạn cũng có người muốn cướp."

Diệp Phàm cười cười: "Làm gì có, ta chỉ là gặp may mắn mà thôi!"

--------------------------------