Chương 9

"Vào đi." Diệp Phàm mở cửa, tiếp đón đám người Giang Hải Lâm.

Giang Hải Lâm đem tình huống nói đơn giản một lần.

"Phù bình an chỉ có thể giữ bình an, chắn tai họa nhỏ, phù phòng bệnh chỉ có thể loại trừ những chứng bệnh bình thường, hai cái đó đối với quỷ đều không có tác dụng quá lớn, bất quá, ít nhiều cũng dính chút linh khí, hẳn là vẫn có chút tác dụng. Ta nghĩ phù này cũng chỉ có thể tạm thời giữ được mạng Tống Bá Huy." Bị nữ quỷ chiếm giữ thân thể thời gian dài, Tống Bá Huy nhất định phải chết.

Diệp Phàm không khỏi có chút chột dạ, nói đến cùng cũng vì tu vi của hắn quá thấp, nếu hắn có thể đạt tới Luyện Khí tầng bốn, một tấm phù bình an cũng đủ khiến cho nữ quỷ kia hôi phi yên diệt (tan thành tro bụi).

Giang Hải Lâm không khỏi kích động: "Ta tới chính là muốn hỏi Diệp thiếu một chút xem có biện pháp nào đuổi quỷ hồn kia đi không?"

"Ngươi đã tìm đại sư đuổi quỷ rồi?" Diệp Phàm hỏi.

Giang Hải Lâm gật đầu: "Đã tìm, đại sư đuổi quỷ nói đó là một lệ quỷ ngàn năm, quá lợi hại, không dễ chọc."

Diệp Phàm sửng sốt: "Ngàn năm sao? Thật sự không dễ chọc." Tồn tại càng lâu, kiến thức càng nhiều, chắc chắn sẽ có chút bản lĩnh, nhưng thế giới này quá nhiều kẻ lừa đảo, hắn cũng không biết có thể tin được hay không,

Diệp Phàm lấy một túi sữa bò, cầm lên uống.

"Tống Bá Huy bị bám vào người mấy ngày rồi?" Diệp Phàm hỏi.

"Đã ba ngày."

"Vậy a." Nếu thật sự là nữ quỷ ngàn năm, tên kia đã sớm chết.

Giang Hải Lâm nhìn Diệp Phàm uống sữa bò, không khỏi nhíu nhíu mày.

Diệp Phàm nhìn ánh mắt Giang Hải Lâm, hỏi: "Ngươi cũng muốn uống sữa bò sao? Chỗ này vẫn còn."

Giang Hải Lâm vội vàng xua tay: "Không cần, không cần."

Diệp Phàm nhìn bộ dáng Giang Hải Lâm, cười một tiếng: "Không cần khách khí với ta, chút tiện nghi mà thôi."

Giang Hải Lâm: "......"

Giang Hải Lâm nhìn Diệp Phàm: "Diệp thiếu, ngài xem thế nào?"

"Ngươi muốn tìm ta đuổi quỷ sao? Đây chính là phải mạo hiểm sinh mệnh, sự tình nguy hiểm a, ngươi tính toán trả ta bao nhiêu tiền?" Diệp Phàm hỏi.

Tiền Dụ vội đáp: "Một ngàn vạn thế nào?"

Diệp Phàm chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Kẻ có tiền a! "Được, trước đặt một trăm vạn tiền cọc, sự tình giải quyết xong ta sẽ tìm ngươi." Một ngàn vạn cũng đủ cho hắn lăn lộn một đoạn thời gian.

"Diệp thiếu, chuyện của ngươi cùng Liêu Đình Đình là như thế nào?" Tiền Dụ nhìn Diệp Phàm, thế nào cũng cảm thấy Diệp Phàm trước mắt này cùng người trong trí nhớ không quá khớp, người này thật là Diệp Phàm?

"Ngươi nói Liêu Đình Đình? Nữ nhân kia có tướng mặt khắc phu, ai cưới nàng người đó xui xẻo." Diệp Phàm lắc đầu than thở.

Tiền Dụ: "......"

Điện thoại Tiền Dụ vang lên, nhận được điện thoại, sắc mặt Tiền Dụ tức khắc thay đổi.

Diệp Phàm nhìn Tiền Dụ, hỏi: "Làm sao vậy?"

"Lão đại thắt cổ!" Tiền Dụ nói.

Diệp Phàm: "......" Thắt cổ, cái này cũng không phải là thủ pháp người hiện đại thường chọn để tự sát a, người hiện đại bây giờ tương đối lưu hành nhảy lầu, uống thuốc ngủ!

"Không chết đi?" Diệp Phàm hỏi.

Tiền Dụ lắc đầu: "Không có, lại dùng một tấm phù phòng bệnh, áp chế nữ quỷ kia xuống rồi."

Giang Hải Lâm nhìn về phía Diệp Phàm: "Diệp thiếu, ngài xem, việc này không nên chậm trễ!"

Diệp Phàm lấy một bao khoai lát, một bao chân gà, phất tay: "Đi thôi."

Giang Hải Lâm: "...... Được"

----------------------------