Chương 1

“Hoàn thành ràng buộc buff EQ thấp.”

Theo âm thanh lạnh lẽo của máy móc, Khương Tô Mịch đột nhiên bừng tỉnh.

Thứ đầu tiên đập vào mắt cô là trần nhà quen thuộc, ánh nắng chiếu vào qua khe hở của rèm cửa khiến cả căn phòng như toát lên một vẻ cổ xưa, tất cả là hình ảnh cô quen thuộc.

Khương Tô Mịch ngồi dậy, nâng tay sờ một cái, trên trán đều là mồ hôi lạnh.

Cô di chuyển tay xuống dưới, nhịp tim dồn dập trong l*иg ngực nhắc nhở cô về cơn ác mộng vừa rồi.

Trong mơ, cô là nữ phụ có kết cục bi thảm trong một cuốn tiểu thuyết, nam chính là Kỷ Trì Sâm, cũng là chồng của cô, nữ chính là Giang Tình, ánh trăng sáng thời sinh viên của Kỷ Trì Sâm.

Cô chỉ là thế thân của vị ánh trăng sáng kia mà thôi.

Mà hiện tại, Giang Tình sẽ nhanh chóng về nước, bản thân cô không những bị đuổi ra khỏi cửa còn bị vả mặt vì đã làm yêu tinh phá hoại người khác, cuối cùng phải nhận kết cục đau khổ.

Người thân duy nhất của cô là ông bà cũng lần lượt qua đời. Trong mơ, tại một nghĩa trang trong làn mưa phùn, cô ngồi trước mộ của ông bà, mãi cho đến khi nhân viên nghĩa trang đến bảo cô rời đi cô cũng không nỡ đi, cảnh tượng này lại xuất hiện trước mắt cô.

Một nỗi buồn vô hạn và khó tả bao trùm trái tim cô, nó chân thực đến mức không giống như chỉ là một giấc mơ. Mặc dù Khương Tô Mịch cảm thấy những điều trong mơ không thể coi là thật, nhưng trong lòng luôn có một giọng nói không ngừng nói với cô đó là sự thật.

Càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó không thích hợp, Khương Tô Mịch đứng dậy rời khỏi giường, mở máy tính đăng nhập vào trang web chính thức của trường trung học của mình.

Cô tìm thấy khóa của Kỷ Trì Sâm, trong số các học sinh tiêu biểu năm đó lại thật sự có người tên là Giang Tình. Mặc dù nữ sinh trong tấm ảnh chụp học sinh ưu tú trông có vẻ non nớt, nhưng cũng không ngăn được Khương Tô Mịch chỉ bằng một cái liếc mắt đã nhận ra đó chính là người trong giấc mơ của cô.

Nhưng Khương Tô Mịch chưa từng gặp người này, mà dáng vẻ trong mơ lại rõ ràng đến vậy, Khương Tô Mịch lại lướt xuống dưới, phát hiện một bức ảnh tập thể của lớp chọn chụp trước kỳ thi đại học, Giang Tình không những cùng lớp với Kỷ Trì Sâm, còn ngồi cùng bàn với anh.

Vai của hai người hơi dính vào nhau, cùng mỉm cười hướng về ống kính. Khương Tô Mịch không nhịn được kéo lại bức ảnh chỉ có mình Giang Tình, nhìn lại hai lần rồi buột miệng nói: “Kỷ Trì Sâm, anh dám lấy tôi làm thế thân cho cô ta?”

Quả thực, nếu Giang Tình và Khương Tô Mịch cùng xuất hiện trong một cuộc thi nhan sắc, có lẽ sẽ đều bị mắng bay lên trên mặt trăng.

Cô biết trên đời có không ít kẻ mù, nhưng không nghĩ bên cạnh mình lại có kẻ mù đến như vậy. Khương Tô Mịch tắt máy tính, liên hệ với luật sư để nhanh chóng soạn ra một bản thỏa thuận ly hôn.

Cha mẹ qua đời khi cô mới đang học sơ trung, sau đó cô sống cùng với ông bà. Mặc dù không thể cho rằng những điều trong mơ là thật một trăm phần trăm, nhưng cô không muốn mạo hiểm, dù sao cô cũng không có tình cảm với Kỷ Trì Sâm.



Bản ly hôn được hoàn thành xong nhanh hơn cô nghĩ.

Cũng đúng, họ không đầu tư chung thứ gì, công việc cũng không liên quan, tài sản của cả hai đã được thỏa thuận xong xuôi trước khi kết hôn rồi. Trong hai năm kết hôn này, họ như thể chỉ là sống cùng một chỗ mà thôi.

Khi trên đường đến tập đoàn Kỷ Thuỵ, Khương Tô Mịch nhớ lại lý do họ kết hôn. Cuộc hôn nhân này là do mẹ cô cùng mẹ của Kỷ Trì Sâm đặt ra khi họ còn nhỏ.

Thật ra, từ nhỏ Khương Tô Mịch đã biết có mối hôn sự này rồi, chỉ là sau khi trưởng thành nghĩ, bây giờ đã là thời đại nào rồi mà còn làm việc này, nên không coi việc đính ước đó là thật.

Hơn nữa, trong hai mươi năm này tập đoàn Kỷ Thuỵ phát triển tốt như vậy, người ta sẽ không nhìn trúng một nữ minh tinh tuyến 18 mang đầy tiếng xấu như cô đâu. Nhưng thật không ngờ, vào một ngày của hai năm trước, đối phương tìm đến cửa nhà cô.

Nghĩ đến đây là việc người mẹ đã mất của cô đã thương lượng cùng người ta, cô nghĩ dù có từ chối thì cũng nên đi gặp mặt một lần, hơn nữa người ta chưa chắc sẽ thích cô.

Ai mà ngờ Kỷ Trì Sâm lại không phản đối, người lớn hai nhà cũng rất thích đối phương. Khương Tô Mịch có thể nhìn ra ông bà cô rất thích Kỷ Trì Sâm, còn hết sức vừa ý.

Sau khi ăn cơm hai người cùng đi dạo một lúc. Mặc dù không nói chuyện nhiều nhưng hai người sống chung rất hoà hợp. Kỷ Trì Sâm quả thật không chê vào đâu được. Với một người không có ý định kết hôn như Khương Tô Mịch, nếu phải gả đi thì Kỷ Trì Sâm thật sự là một lựa chọn tốt.

Cũng có thể khiến ông bà cô an tâm một chút, thế là cả hai đều đồng ý. Sau đó, Khương Tô Mịch cũng biết tại sao Kỷ Trì Sâm lại đồng ý dễ dàng như vậy, hóa ra vì người nhà ra sức uy hϊếp.

Cứ như vậy, hai người có mục đích riêng đối với cuộc hôn nhân này đi lấy giấy kết hôn, tổ chức kết hôn, Khương Tô Mịch cũng chuyển đến biệt thự của Kỷ Trì Sâm.