Chương 1: Lần đầu gặp mặt

Khâu Chấn Dương xuyên thư rồi, xuyên đến hành tinh khác, là một tinh tế thế giới khác, trở thành Alpha.

Hắn yên lặng nhìn về phía người gương mặt đang phiếm hồng, tứ chi hư nhuyễn đang bị hắn đè dưới thân, y vẫn như cũ căm tức trừng mắt nhìn hắn.

Thiếu niên này là pháo hôi thụ vừa bị hắn từ hôn không lâu, tin tức tố xung quanh cho thấy y đã bắt đầu tiến vài kỳ động dục rồi.

Thượng hay không thượng đây?

Đây là vấn đề đáng để tự hỏi a…

“Đệt! Cút ngay cho ta!” Thiếu niên tiếng nói nghẹn ngào, gian nan rống lên với hắn.

Khâu Chấn Dương trừu hạ khóe miệng, hắc, tiểu nhi này còn rất nóng tính a, đều đã thành cái bộ dáng như sắp hóa thành nước như thế này rồi, còn hư trương thanh thế để làm gì a?

Hắn nhướng mày, đôi mắt hắn đảo qua mái tóc đen được cắt ngắn vừa vặn, và cả đôi mắt màu hạt dẻ của thiếu niên, ngay lập tức, đầu óc hắn lại đột nhiên quay cuồng.

Xem ra não của học bá vẫn có chỗ tốt, thực mau, Khâu Chấn Dương đã sắp xếp rõ ràng tình huống tiện tại, cũng nhớ ra rằng, thế giới mà hắn xuyên qua là do một vị bằng hữu của hắn viết ra, một quyển tiểu thuyết cẩu huyết, tra công tra đến cực điểm.

Chuyện xảy ra ở thời đại tinh tế hư cấu, khoa học kỹ thuật phát triển cực nhanh, nhân loại không chỉ khai thác vô số tinh hệ làm lãnh địa, mà còn tạo ra và phát triển tinh thần lực để điều khiển cơ giáo, tuổi thọ cũng tăng lên rất nhiều.

Nhưng ngoại trừ những điều này, gen của nhân loại cũng chuyển biến hết sức phức tạp, xuất hiện phân hóa giới tính.

Kẻ có thể chất mạnh mẽ năng lực trác tuyệt phân hóa thành Alpha, chiếm cứ đỉnh của kim tự pháp, đồng nghĩa với việc đó là kẻ ưu tú. Thân thể yếu nhược năng lực thấp, sẽ phân hóa thành Omega, năng lực sinh dục rất mạnh mẽ, ngay cả là nam cũng có tử ©υиɠ, rất dễ mang thai đời sau. Alpha và Omega nhân số thưa thớt, chỉ chiếm hai thành, còn Beta lại nằm ở giữa hai cấp này, loại người này các phương diện năng lực đều thực bình thường, năng lực sinh dục cũng bình thường, nhưng nhân số lại rất đông đảo.

Khâu Chấn Dương xuyên thành vai chính công, có được tinh thần lực cấp S, thiên phú trác tuyệt, bối cảnh hùng hậu, đồng thời còn có một Omega nam tính theo đuổi đã hơn một năm, cũng chính là vai chính thụ.

Đến nỗi thiếu niên đang nằm dưới thân hắn này, Lăng Mộc, là người mà sau khi tốt nghiệp cao trung hắn đã vì vai chính thụ mà từ hôn với y.

Lại nói Khâu Chấn Dương có ấn tượng rất sâu với Lăng Mộc, chủ yếu là vì bạn của hắn rất thường xuyên phàn nàn, nhân vật pháo hôi này cực kỳ bi thảm, gia đình, trường học, xã hội, đều mang đến cho y quá nhiều thống khổ, lâu dần áp lực và bệnh trầm cảm bùng nổ, cuối cùng vì cứu em gái của mình mà đi bắt cóc vai chính thụ, sau đó thì bị vai chính công đánh chết. Ý nghĩa tồn tại duy nhất của y, chính là mang đến một chút ít ngăn cách cùng hiểu lầm cho công thụ, trước khi chết còn có thể trợ công một phen.

Nói ngắn gọn, chính là một tiểu đáng thương.

“Ngươi không mang theo thuốc ức chế sao?” Suy nghĩ một hồi, Khâu Chấn Dương dựa theo tình tiết truyện có trong trí nhớ, hỏi ra một câu.

Thanh âm trầm thấp khàn khàn quanh quẩn bên tai, lệnh cho ý thức của Lăng Mộc thanh tỉnh chút ít. Y cắn môi, tăng thêm lực đạo giữa hai hàm răng, cắn đến bật máu, nhờ vậy mà thần trí thanh tỉnh không ít.

“Thuốc ức chế mất hiệu lực rồi.” Lăng Mộc hai tay chống đẩy trên ngực của Khâu Chấn Dương, ngẩng đầu nhìn thiếu niên tỏa sáng như ánh mặt trời đang đè trên người mình, nhạy bén nhận ra hắn đối với mình có cảm xúc phức tạp, trong lòng đồng thời phát lạnh, mặt lạnh quay mặt đi, “Ngươi đi đi, đừng động vào ta.”

Phi, ai muốn động vào ngươi!

Khâu Chấn Dương “sách” một tiếng, khó trách không có ai yêu, ai biểu tên gia hỏa này tính tình kém như vậy a!

Hắn mím mím môi, nhưng thân thể không chịu nghe hắn điều khiển, thân thể như bị dính lên trên người của Lăng Mộc, rõ ràng cơ thể nhìn căng chặt rắn chắc tràn đầy sức mạnh, nhưng giờ phút này lại không thể động đậy được.

Xuyên qua lớp quần áo mỏng, hắn thậm chí có thể cảm giác được nhiệt độ trên cơ thể đối phương, mũi phảng phất ngửi được hương hoa tươi mát càng thêm ngọt ngào, không ngọt ngấy khiến người ta chán ghét, mà nhẹ nhàng quyến rũ, như dụ người hái cắn nuốt, máu trong cơ thể bắt đầu gia tốc kích động, sôi trào nóng cháy.

Tơ máu trong mắt Khâu Chấn Dương ngày càng nhiều, hắn liếʍ môi dưới khô nứt, nhịn không được nói : “Ngươi không có thuốc ức chế, cứ tiếp tục như vậy ngươi sẽ tiến vào kỳ động dục, để ta giúp ngươi gọi cho lão sư đi.”

“Không được!” gầm lên một tiếng đè nén, Lăng Mộc gấp đến độ bắt lấy cánh tay rắn chắc của Khâu Chấn Dương, “Ta sẽ bị đào thải mất!”

Sát hạch đầu vào của học viện Tinh tế kéo dài liên tục trong mười ngày, trong lúc đó một khi vì bất cứ lý do gì cho dù là khách quan hay không khách quan mà dừng lại, đều sẽ trực tiếp hủy bỏ tư cách nhập học.

“Thà bị đào thải còn hơn bị kỳ động dục hại chết đi?” làn da hai người giống như muốn bị bỏng cháy lên, Khâu Chấn Dương hô hấp đã có chút nặng nề, hắn đột nhiên bắt lấy đôi tay của Lăng Mộc đang chống lên người hắn cố định trên đỉnh đầu, từ trên cao nhìn xuống đối phương, cắn răng nói, “Hơn nữa chính bản thân ngươi động dục là được rồi, không thể liên luỵ đến các Alpha và Omega khác!”

Tất cả mọi người đều biết, kỳ động dục của Omega chẳng những khiến cho các Alpha khác động tình, nếu xử lý không tốt còn có thể sẽ khiến cho các Omega chung quanh cũng bị cưỡng chế động dục theo!

Ý chí cường đại như Khâu Chấn Dương giờ phút này còn có chút khống chế không được, càng đừng nói đến những người khác! Lỡ như lát nữa có người đi đến khu vực này, hậu quả thật không dám tưởng tượng!

“Ai cần ngươi quan tâm! Ta tự mình nghĩ cách!” Lăng Mộc ngạnh cổ rống giận, đây hoàn toàn là bộ dáng của một tiểu thú hung dữ.

Hai người bọn họ một chút quan hệ cũng không có, không cần Khâu Chấn Dương xen vào việc người khác.

Nhưng đối lập với lời nói hung ác của Lăng Mộc, lại là thân thể bắt đầu phiếm hồng đang mãnh liệt run rẩy, cánh tay phía dưới lớp áo kia tuy rằng không trắng nõn nà giống như các Omega khác, nhưng thêm vào trắng nõn là làn da màu lúa mạch được phụ trợ thêm sắc đỏ lại càng thêm mê người, như quả chín làm người khác phải thèm nhỏ dãi.

Khâu Chấn Dương ngẩn ra một lúc, cảm thấy tim đập có chút nhanh, cái chỗ nào đó trên thân thể hắn cũng đang trướng đau lên……

Hắn nháy mắt đen mặt, nhanh chóng nhớ lại một chút cốt truyện.

Hắn nhớ rõ vai chính công vô tình gặp phải Lăng Mộc trong truyện đang tiến vào động dục kỳ, liền trực tiếp đem Lăng Mộc đánh dấu, thậm chí còn một phát có luôn bảo bảo! Bất quá vai chính công cũng không biết Lăng Mộc mang thai, còn sau khi kết thúc sát hạch đầu vào đoạt đi danh hiệu đệ nhất, theo đuổi vai chính thụ rồi một năm sau đó bọn họ ở bên nhau, căn bản không có nhớ cái người pháo hôi đã bị mình từ hôn này.

Cũng chính vì vậy, mà mãi cho đến chương cuối, cũng chính là vào ngày kết hôn của vai chính công cùng vai chính thụ, hắn cũng không biết Lăng Mộc đã từng mang thai hài tử của mình, lại còn bị mẫu thân hỉ nộ vô thường của y đánh đến nỗi sinh non.

“Ta…” Khâu Chấn Dương liếʍ liếʍ cánh môi, cảm thấy giọng nói có chút nghẹn lại, nhìn chằm chằm vào đôi mắt ướŧ áŧ của Lăng Mộc mà nói không ra lời.

Nhắc mới nhớ, khi hắn xem xong cảm thấy rất thương nhân vật pháo hôi này, cũng rất tức giận cái thứ chính công cặn bã ghê tởm này, thậm chí hắn còn phản đối với bạn của hắn rằng tại sao một nhân vật đáng thương như vậy lại không cho y một cái kết tốt đẹp hơn.

Nhưng bạn hắn nói rằng bởi vì Lăng Mộc không phải là nhân vật chính thụ, và ngay cả sự tồn tại của y cũng chỉ để làm nền nhân vật chính thụ mà thôi, nên y có thể đau khổ, có thể có được sự cảm thông, và có thể có lý do cho việc hắc hóa và trở nên ác độc của y, nhưng y không phải là nhân vật chính, y suýt chút nữa gϊếŧ chết nhân vật chính thụ, vì vậy y không thể có được một kết thúc có hậu.

Khâu Chấn Dương vẫn nhớ rõ sau khi nghe những gì bạn mình nói, hắn im lặng một lúc rất lâu, trong lòng rối rắm.

Đương nhiên, hiện tại hắn lại càng rối rắm.

“Được rồi, vậy ngươi nói xem hiện tại phải làm sao đây?” Khâu Chấn Dương cắn răng chịu đựng, gân xanh trên trán như muốn xông ra ngoài. Thân thể hắn phản ứng rất mạnh, máu trong cơ thể như đang sôi trào, đã sắp nhịn không được nữa rồi! Tin tức tố quả thật là một thứ thần kỳ, ngay cả khi ý chí của hắn có kiên định như thế nào, thì giờ phút này cũng sắp không khống chế được nữa rồi..

Xung quanh đang có mùi hoa lượn lờ triền miên, Khâu Chấn Dương biết nó thuộc về tin tức tố của Lăng Mộc. Mà đồng thời, tin tức tố của hắn cũng đã bị mắc kẹt đến mức bắt đầu tùy ý ăn mòn, phảng phất như các xúc tua đang vươn ra, chiếm lấy địa bàn của mình, dần dần hướng đến người dưới thân hắn mà cuốn lấy.

“Ngươi cách xa ta ra…… Ân ~” đang muốn hung hăng đuổi người, không nghĩ tới từng trận sóng ngầm trong cơ thể lại kêu gào khiến cho Lăng Mộc nháy mắt tước vũ khí đầu hàng, đôi mắt sắc bén trực tiếp thấm ra nước mắt, đôi môi nhuốm máu hơi mở ra, khiến cho người khác tim lại đập càng nhanh hơn.

Giọng nói khàn khàn gợi cảm, liêu nhân đến cực điểm.

Giọng nói mềm mại yếu ớt này làm cho lỗ tai hai người đều nóng lên, Lăng Mộc càng không thể tin được âm thanh vừa rồi là do mình phát ra, cả khuôn mặt hồng lên như có thể trích ra máu!

“Ngươi mẹ nó đừng kêu nữa a……” Khâu Chấn Dương đột nhiên trực tiếp nghiêng người nằm trên người của Lăng Mộc, giơ tay bưng kín miệng y, khuôn mặt trướng đến đỏ bừng, trán lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng.

Nội tâm hắn không ngừng kêu gào thảm thiết, bỏ ảnh hưởng của tin tức tố qua một bên, diện mạo của Lăng Mộc khiến cho Khâu Chấn Dương rất thích, dáng người thon dài cơ bắp săn chắc, ngũ quan sắc bén lại không quá cương nghị, thậm chí vốn dĩ tuấn nhan sắc bén như kiếm cũng vì động tình mà thấm đẫm một loại màu sắc tương phản khác, làm hắn hoàn toàn không thể kiềm chế được!

Dưới áp lực tiếng thở dốc nặng nề phả vào vành tai đỏ như máu của Lăng Mộc, ẩm ướt nhu nhu, lại lần nữa làm ánh mắt hắn tan rã.

Khoảng cách quá gần làm cho tin tức tố của bọn họ giao triền cùng nhau, mùi hoa bị một cổ khí vị ánh mặt trời dần dần bao trùm lên, cường thế, cực nóng mà bao phủ xung quanh hai người, đem Lăng Mộc ôm chặt, rung động trong tâm càng lúc càng lớn……

“Buông, buông ra……” Lăng Mộc đã không mở mắt ra nổi nữa rồi, y mặc dù ngoài miệng cự tuyệt, nhưng tay lại nắm lấy quần áo phía sau lưng của Khâu Chấn Dương.

Đốt ngón tay thon dài kia gắt gao dán lên tấm lưng rộng lớn của thiếu niên, nắm chặt, thả lỏng, cùng với mèo nhỏ dẫm sữa giống nhau như đúc. Đồng thời đôi chân thon dài kia cũng bị Khâu Chấn Dương mạnh mẽ tách ra hai bên, cực kỳ không kiên nhẫn mà hành động, cọ mặt đất ẩm ướt trong rừng mưa, cũng cọ cho thiếu niên dưới thân nóng lên..

“Ha, ta cũng muốn buông a!” Khâu Chấn Dương gầm nhẹ một tiếng, hắn không biết khi nào đã đặt tay lên eo Lăng Mộc, thậm chí sờ vào bên trong quần áo.

Cảm xúc bóng loáng tinh tế làm hắn yêu thích không buông tay, sờ một cái liền nghiện rồi.

Mặc dù kiếp trước hắn là gay, nhưng lúc này là lần đầu tiên gặp mặt, tiểu đệ đệ trực tiếp liền kính lễ (ý là vừa gặp mặt đã làm chuyện đó), Khâu Chấn Dương cho dù da mặt có dày đến đâu cũng sẽ ngượng ngùng a!

Hắn cắn chặt răng ngừng lại rồi hô hấp, muốn giữ cho bản thân không hít phải mùi hương ngọt ngào kia, sau đó hung hăng cắn phá đầu lưỡi để có được sự thanh tỉnh ngắn ngủi, đỏ mắt đem người lật lại, đối với phần gáy bóng loáng sau cổ hắn hung hăng cắn một cái…

Nhìn bộ dáng này của Lăng Mộc hẳn là y không nghĩ rằng sẽ trực tiếp bị đánh dấu, Khâu Chấn Dương lại không muốn trở thành kẻ khốn nạn như vai chính công, nếu muốn cứu Lăng Mộc, biện pháp duy nhất là cứ đánh dấu đã.

“Ân… má nó! Ngươi mẹ nó đang làm cái gì vậy, ngươi cút cho ta a!”

Một lượng lớn tin tức tố thông qua miệng vết thương mà tiến vào, kí©h thí©ɧ đến cả cơ thể Lăng Mộc kịch liệt run rẩy, ra sức giãy giụa, ngửa đầu hô đau.

Nước mắt tích tụ rơi xuống, mang theo nhiệt độ rơi xuống đất, liền biến mất không thấy dấu vết.

Giờ khắc này, Lăng Mộc trong lòng chỉ có một ý niệm: Y, cư nhiên bị cái tên ngu ngốc đã từ hôn y này, đánh dấu!

Khâu Chấn Dương gắt gao đè chặt không cho y lộn xộn, sau khi một lượng lớn tin tức tố rót vào, tiếng kêu của Lăng Mộc càng ngày càng yếu, dần dần dừng giày giụa, đôi mắt ướŧ áŧ đầy tức giận đang dần khép lại…

Trong không khí mùi hoa lặng yên không một tiếng động mà bay đi không ít, hòa lẫn vào trong bụi cây rậm rạp, dần dần hòa nhập với thiên nhiên. Chỉ còn lại tiếng rên đè nén cùng hơi thở mạnh mẽ như đang đốt cháy không khí, cùng với ánh nắng chói chang đổ xuống, thấy mồ hôi cùng nước mắt va vào nhau, tình cảm mãnh liệt mà ái muội…