Xuyên Việt Thiên Long Bát Bộ Chi Phong Lưu Hư Vũ

4.83/10 trên tổng số 6 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Đây là bộ truyện kiếm hiệp-tiên hiệp hiện đang khá ăn khách tại Trung Quốc.Truyện ra chương đầu tiên vào cuối tháng 5/09 và tính đến thời điểm này đã có hơn 600 000 lượt đọc giả xem truyện!(Choáng!) C …
Xem Thêm

Chương 1
Chương 1:Vô nại đích xuyên việt

Dịch:agent020(clarkie)

Nguồn:2T+4vn

Vu Hư Vũ là một cô nhi, từ nhỏ ở cô nhi viện lớn lên,vì vậy hắn học hành không xuất sắc gì cho lắm, năm 15 tuổi đã bỏ học, trở thành một gã lêu lổng

Lêu lổng,dễ nghe một chút thì gọi là tiểu ca, nói khó nghe chút thì gọi là lưu manh.

Hắn bản tính kiên cường liều lĩnh,vì vậy rất nhanh chóng khuếch trương danh tiếng ,nhưng lịch duyệt chưa nhiều, chỉ có thể xem là tiểu tử mới xuất đạo. Dù vậy, bây giờ hắn cũng có chút tiếng tăm,ngoại trừ cái danh vọng đại ca chưa được thừa nhận,thì trong mắt một số người hắn cũng có chút thế lưc.

Vu Hư Vũ còn có 1 đám tiểu đệ,cùng với hắn thân thế tương đồng,đều là thiếu sự quản giáo dạy dỗ từ nhỏ.Một đám thanh niên ở cùng một chỗ,có cùng hoàn cảnh,một người chỉ thân cô thế cô,nhưng nhiều người thì cũng tạo thành quần thể,đùm boc nhau sống qua ngày

Tuổi trẻ vô tri,chưa hiểu rõ về cái xã hội phức tạp này,cũng không biết còn đường mình đi phía trước là một ngõ cụt,nên chúng liên tục gây ra những chuyện oanh động,đυ.ng tới những nhân vậy không thễ đυ.ng tới

Sự việc phát sinh hoàn toàn vô tình,chúng không biết trong xã hội có hai tầng lớp không thể trêu choc:giới thượng lưu và quân đội

Chúng vốn không có đảm lượng xung đột trực diện cùng chánh phủ quan viên,cũng không dám ở sau lưng giở trò ném đá giấu tay với bọn người đó.Chỉ bất quá là do ,một lần nọ vô tình đánh nhầm tay bảo bối nhi tử cua công an cục trưởng,thành ra đắc tội vời người của cà hai giới

Toàn thành phong thanh hạc lệ,cảnh sát bắt đầu lục soát,trên phố các đại ca cũng đang lùng sục chúng.Vu Hư Vũ mặc dù niên kỷ còn nhỏ nhưng tinh khôn lanh lẹ,phân phó cùng các huynh đệ chia nhau ra khỏi thành đào tẩu

Vu Hư Vũ cô thân không biết trốn đâu,đành chạy tới Trung Nam sơn,ẩn trong một sơn động.Cái sơn động này lúc trước được dùng làm kho quân dụng trong chiến tranh,bây giờ bỏ hoang,bên ngoài chật hẹp ẩm ướt,nhưng bên trong thì sâu không thấy đáy

Hắn biết lúc này nếu bị cảnh sát bắt được,dám chắc không có kết quả tốt.Vì vậy hắn trú phục,lẩn trốn được mấy ngày.Nhưng tiền bạc mang theo rất mau hết,không thể làm gì hơn là ban đêm tới các thôn trang phụ cận trộm chút thức ăn,cuộc sống cực kỳ khốn khổ

Nhưng cảnh sát tịnh không vì việc này qua lâu mà có điều buông lỏng,ngược lại mở rộng phạm vi truy tìm.Vu Hư Vũ ẩn ước cảm giác không đúng,sự tình ko giản đon như hắn tưởng tượng

Sau rốt Vu Hư Vũ không nhịn được lại mạo hiểm lẻn vào thành,thám thính phong thanh,nhân tiện đánh cắp 1 ít quần áo trong 1 cửa hàng.Qua đợt này,hắn mới biết nguyên nhân thực sự cái tai họa này,nguyên lai ngày ấy không biết kẻ nào đả thương công tử của cục trưởng,khiến cho y biến thành người thực vật.

Vu Hư Vũ minh bach mọi chuyện,một thân đổ đầy mồ hôi lạnh,cũng không còn dám ở lại trên núi,chuẩn bị đào vãng ngoại địa.Nhưng nơi nơi đều có người lùng sục,Vu Hư Vũ không dám vọng động,đành quay trỏ lại sơn động

Dần dần,thôn dân vùng phụ cận phát hiện có điều không đúng,bình thường nơi đây trị an rất tốt.Gần đây họ phát sinh thất thoát tài sãn,bèn thông tri cho cảnh sát phái người ra điều tra,ko ngờ lại phát hiện nơi Vu Hư Vũ đang trốn

Vu Hư Vũ mặc dù cẩn thận,nhưng vẫn để cho một ít thôn dân cảm thấy có chút không đúng,nơi này vốn hẻo lánh,hoang sơn dã lĩnh,nhưng gần đây hay xuất hiện một tiểu tử,lén lén lút lút,mặc dù lúc đầu không lo lắng gì nhiều lắm,nhưng lâu dần thôn dân nghi ngờ thong tri cho cảnh sát

Vu Hư Vũ vận khí thật rất tốt,lúc cảnh sát đang lên núi thì bị hắn phát hiện.Không kịp thu thập đồ vật,đành men theo sơn lộ trốn vào trong núi .Phát hiện bóng dáng của hắn,cảnh sát gắt gao truy đuổi từ phía sau

Vu Hư Vũ biết nhược bị cảnh sát bắt được,không chết thì cũng mất đi nủa cái mạng.Khát vọng sống làm cho hắn quên đi mệt nhọc,một thân phi nước đại về phía trước.Nhưng hắn vốn không quen thuộc đường lối trong sơn đạo,làm sao bằng được cảnh sát đã có sự chuẩn bị,Cho nên không lâu sau đã bị cảnh sát bao vây tai một vách núi

Vách núi cao thẳng đứng,Vu Hư Vũ mãi miết trèo lên,mất rất nhiều khí lực.Nhờ bóng cây cối um tùm,hắn tạm thời trốn khỏi tầm mắt của những kẻ truy đuổi.Nhưng cảnh sát cũng từ từ tập trung lưc lượng lục soát thu hẹp phạm vi lại

Vu Hư Vũ ngồi xuống một khối cự thạch,ẩn ước nghe thấy thanh âm càng ngày càng ngày.Hắn toàn thân bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh,cả người khẩn trương đến phát run.Hắn biết hôm nay xong hết rồi,dợi chờ hắn nếu không phải là một viên đạn thì cũng là kiếp sống buồn tẻ sau song sắt

Vu Hư Vũ nghĩ đến tình thế hiện tại,bị cảnh sát đãi trụ,tần suất tiến xuất lao phòng rất cao,Thân là người trong giang hồ,hắn thừa biết cái loại tư vị bị hành hạ này,Dù không gây ra vết thương,nhung có thể lảm cho người ta nếm trải thống khổ tột cùng

Nghĩ tới đây,Vu Hư Vũ bắt đầu nhỏ mồ hôi lạnh trên mặt xuống đất,.Hắn nhìn thấy xa xa có một vách núi cao,hắn tư nguyện tự vẫn cũng không muốn nếm trải tình huống hành hạ phi nhân tính kia

Thanh âm lục soát ngày 1 gần,Vu Hư Vũ quyến luyến thâm tình nhìn bầu trời,hít một hơi thật sâu,lúc này hắn mới thấy tánh mạng mới thật trân quý làm sao.Tại đây hắn mới bắt đầu hối hận tại sao khi trước không chịu học hành dang hoàng như những thiếu niên khác,an an ổn ỗn sống một cuộc sống bình thường

Hết thảy mọi thứ như dừng lại trước mắt hắn,trên thế giới vốn không co thuốc nào chữa được “bệnh hối hận”,Vu Hư Vũ hít một hơi sâu trong tiếng hét cua cảnh sát,tung người nhảy xuống vách núi cao.Trong lòng hắn đột nhiên phi thường bình tĩnh,nguyên lai tử vong tịnh không đáng sợ

Tiếng gió gào thét bên tai,Vu Hư Vũ cảm nhận khí tức tử vong,một cỗ cảm giác mãnh liệt độ tnhiên ách ở tâm hắn,hắn ngất đi

………………………….

Vu Hư Vũ tỉnh lại,đầu đau kịch liệt,cả người vô lực,ngay cả khí lực để mở mắt cũng không có.Đột nhiên nghe thấy mùi thảo dược nồng nặc.Có người nâng đầu hắn lên,dùng một cái thìa gỗ từ từ đút thuốc vào miệng hắn

Thân thể hắn khẽ lay động,truyền đến một trận đau nhức,Vu Hư Vũ hít một hơi dài,Từ nơi thảo dược đi vào cơ thể bốc lên một cỗ nhiệt lưu.Vu Hư Vũ nhất thời cả người thư sướиɠ,bất tri bất giác lại ngất đi…

Hắn lại tỉnh lại,mở hai mắt,trước mắt là một trung niên nam tử cao gầy măc cổ đại đoản trang,Nam tử cũng mở mắt nhìn hắn,khóe miệng mỉm cười lộ ra bộ dáng mừng rỡ,cũng không nói lời nào,quay mình bước ra khỏi cử

Thảo dược mặc dù khó có thề nuốt hết,nhưng cũng đã có công hiệu,thân thể khôi phục rất nhanh,,đã có thể tự mình rời giường.Trung niên nam tử đối với Hư Vũ rất quan tâm chiếu cố,nhưng thủy chung một lời cũng không nói.Vu Hư Vũ nói chuyện,hắn dùng ngón tay chỉ vào tai,lại chỉ vào đầu lưỡi,nguyên lai la một lung ách nhân**

Vu Hư Vũ trong lòng cảm khái vạn phần,đối với trung niên nam tử cảm kích vô cùng.Thức ăn ở đây rất ngon,duy có y phục thi y không thể thich ứng,vải thi thô,sợi vải thì cứng,làm cho Vu Hư Vũ cảm giác phi thường khó chịu

Sau một lúc,Vu Hư Vũ nhịn không được lại mở miệng dung khẩu hình hỏi trung niên nam tử ,người kia nhìn thái độ của hắn,liền lấy giấy và bút long ra,tỏ ý bảo Vu Hư Vũ viết câu hỏi.Vu Hư Vũ sử dụng bút lông rất không quen,không được tự nhiên,nhưng cuối cùng cũng viết ra được mấy chữ:”Đây là nơi nào?”.Trung niên nam tử cũng dùng bút lông lưu loát viêt :”Nơi đây là Hàm Cốc Dã”.Vu Hư Vữ trầm tư hồi lâu,suy nghĩ cẩn thận cũng không biêt đây là địa phương nào.Hắn lại hỏi”Đây thuộc tỉnh,huyện nào?”.Nam nhân trả lời:”Đại Tống Kinh Châu đia hạt”(chúng ta mặc nhiên hiểu là họ nói chuyện bằng giấy bút nhé^^)

Vu Hư Vũ nhin thấy hai chữ “Đai Tống”,không khỏi tò mò,hồi tưởng tới y phục,cảnh quan phong tục,không khỏi hoài nghi có hay không chuyện chuyển thế thờì không?Để chứng thực suy nghĩ của mình,hắn hỏi tiếp:”Hôm nay là ngày/tháng/năm bao nhiêu?”Trung niên nhân trả lời:”Đại Tống từ hữu tam niên lục nguyệt sơ lục”

Vu Hư Vũ biết chính mình có khả năng đã chuyển hoán thơì không,đáo đạt dị giới,không khỏi cảm thán.Tấm thân thụ trọng án này như đã trút được gánh nặng,rốt cục lai có cơ hội một lần nữa làm người.Đối với sự sợ hãi lúc đầu với thế giới này cũng giảm xuống,nhưng lai nghĩ liệu hắn có khả năng thích hợp với thời đại này không,có hay không?

Nghi vấn trùng trùng,Vu Hư Vũ bắt đầu cuộc lữ trình nhân sinh mới.Bắt đầu chập chững bước vào cái thế giơi mới này cùng bao kỳ ngộ đang đợi chờ phía trước

Thêm Bình Luận