Dâm Ngược Thần Điêu

6.55/10 trên tổng số 20 lượt đánh giá
Tác Giả: Khuyết Danh Đề Cử
Tình Trạng: Tạm Ngưng
Editor: MeoMapVoDung Vi vu Tảng mạng vô tình tìm thấy bộ này đọc há hay main lại bá lên edit cho anh em đọc, còn bộ mỹ mẫu kia hiện tại đang rất chán lên tạm thời tạm dừng sang một bên, cấm ai được nó …
Xem Thêm

"Aaaaaaa..." Cùng với rêи ɾỉ tiếng cao vυ"t tầng mây, nư nhân tuyết trắng da thịt, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như diều đứt dây vô lực Xụi lơ nằm trên giường, đầy đặn bầu vυ" cùng với cái bụng không một ngấn mỡ vì thở dốc mà dao động mê người, cái l*и không ngừng run rẩy chảy ra chất lỏng trắng đυ.c tanh tưởi như một minh chứng cho một trận làʍ t̠ìиɦ kịch liệt.

"Hồ, thật sảng khoái, không nghĩ tới ȶᏂασ nữ nhân này sướиɠ như vậy, thật không nghĩ tới nàng có thể làm cho ta cᏂị©Ꮒ nàng xuyên đêm, ước chừng ta cũng phải xuất đến Tám lần...xem ra vẫn còn có thể tiếp tục, nhưng mà tiếp tục làʍ t̠ìиɦ sợ là tổn thương đến nguyên khí của nàng, vừa mới bắt đến chưa được bao lâu ȶᏂασ còn chưa chán mà đã tàn nụ thì thật chán ." ta vừa nghĩ vừa điều hòa lại cơ thể, cả đêm hôm qua hấp thụ nguyên âm có chút nhiều.

Trên giường nữ nhân kêu là Bạch Vân nương, là trấn bên cạnh lý tú tài nương tử, bộ dạng vốn đoan trang xinh đẹp tuyệt trần, tích cách lại ôn nhu Hiền thục, lý tú tài có thể lấy nàng đúng là phúc đức ba họ. Đáng tiếc a đáng tiếc, số phận của nàng thật là bạc, chỉ tiếc ở một lần hội chùa để ta nhìn thấy nàng , ta từ bé đến giờ nổi tiếng là người háo sắc như lang, ăn chơi trác táng có tiếng ở huyện thì làm quái nào ta có thể buông tha cho người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần đó, lệnh cho mấy tên gia đinh đi thăm dò tin tức của nàng vô tình lại dò được lý tu tài đang cần gấp tiền để lên kinh đi thi thậm chí có thể bán cả vợ mình, hắc hắc ta làm sao bỏ qua cơ hội tốt đó được, 100 lượng vàng xuống tay mua giấy ban thân của Bạch Vân Nương, lý tu tài vui mừng nhận lấy vàng ngay lập tức viết giấy đưa cho ta còn không thèm về nhà ngay lập tức bỏ đi, ngay đêm hôm đó ta tự tay đến bắt nàng về.

Mỹ nữ này không hổ là phu nhân của tú tài, đúng là người tri thức có khác hiểu lễ nghĩa tuân thủ tiết hạnh, mới đầu vô luận ta làm như thế nào nàng cũng không chịu đi vào khuôn khổ, thậm chí Còn dùng cắn lưỡi tự sát uy hϊếp ta.

Bất quá mấy trò mèo này làm gì được ta, đốt ít da^ʍ hương thổi vào trong phòng để độ nữa nén nhang nàng liền lực phản Kháng , mấy ngày này bị ta lôi lên giường ȶᏂασ cho chết đi sống lại. Vừa nghĩ tới cái l*и khăng khít, tuyết trắng mông tròn, Cao ngất bầu vυ", còn có cả cố nén rêи ɾỉ thống khổ tủi nhục từ miệng nàng, cho dù vừa mới cᏂị©Ꮒ nàng cả đêm ©ôи ŧɧịt̠ của ta ngay lập tức cứng rắn như sắt, lại một lần nữa sinh long hoạt hổ.

Nghĩ đến đây, ta mặc kệ nàng có hồi phục khí lực hay không, ma trảo bắt lấy đôi bầu nhũ hồng phấn, nàng còn đang rêи ɾỉ rãy rụa ta liền đen côn ŧᏂịŧ cứng rắn đâm thẳng vào cái l*и ướt sũng của nàng, một phát kịch gốc đâm thẳng hao tâm, ra sức mà đâm vào cái l*и ẩm ướt đó.

" a a a a a a... chết mất... chết mất... hu hu hu hu... tại sao... A A A A A A"

Hiện tại Bạch Vân nương đã không có là em của ngày hôm qua, cái khí chất nghiệm nghị không thể đâm vào đã bị ta đạp vỡ dưới chân, chỉ thấy nàng hai mắt mê ly, bầu vυ" to lớn bị ta không ngừng trừu sáp mà dao động như sóng biển vỗ bờ, , màu đỏ sậm đầṳ ѵú cương lên như muốn mời chào ta bú nó , cái miệng Bạch Vân nương không ngừng rêи ɾỉ.

: "A... A... Không cần... Không cần... Tha ta đi... A... không cần... Phải phá hủy ... Phải phá hủy... A... chết chết.... hự hự"

L*и của nàng co rút mãnh liệt nhưng lại chỉ có một dòng nước nhỏ rỉ ra từ hoa tâm hòa vào đầu khấc của ta, của người nàng vô lực buông bỏ, cặp mât trợn ngược lên, cái lưỡi thè ra khỏi mồm, nàng đến đích rồi.

cả đêm qua ta làm cho nàng ra không biết bao nhiêu lần, bây giờ còn nước thì ta mới hãi đó, ta cười ha ha ha, xoay người nàng lại hay tay dữ lấy eo Bạch Vân Nương, dựng nàng lên, nhưng cơ thể mền như sợi bún thật là khó khắn, ta quyết định ôm cả người nàng vào lòng, hay tay dữ chặt nàng cứ ngồi như vậy mà cᏂị©Ꮒ nàng.

Bạch Vân Nương đã hao hết khí lực, rên còn không thành lời khuôn mặt lờ đờ thật là đáng thương nhưng ta mặc kệ, ȶᏂασ gái ta chưa bao giờ biết thương hoa tiếc ngọc là gì cả, chỉ có khi nào ta chán thì mới bỏ gái.

Trừu sáp quá nửa tiếng, rốt cục đã đến đỉnh điểm du͙© vọиɠ thuận thế tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng vào tử ©υиɠ của Bạch Vân nương, lúc này nàng cũng đã tiêu hao Cuối cùng một tia khí lực, ta vừa thả tay nàng liền ngã xuống giường nằm đó ngơ ngác, hai mắt mê mông, thân thể mồ hôi đầm đìa, bầu vυ" căn tròn phình lên, Đầṳ ѵú đứng thẳng, theo âʍ đa͙σ nước l*и làm ướt cả bắp bẹ, nàng ngay cả một ngón tay đều không động đậy được.

Nhìn xem ngoài cửa sổ, lúc này đã là buổi sáng , nhìn đến trên giường nữ nhân bộ dáng, ©ôи ŧɧịt̠ ta lại một lần nữ đứng lên, ta cũng thật ngặc nhiên Bạch Vân Nương lại làm cho ta hứng thú đến vậy nữ nhân dù xinh đẹp đến đâu thì cũng chỉ một hay ngày vậy mà mây hôm nay liên tục ȶᏂασ Bạch Vân Nương ham muốn vẫn không giảm nhưng mà thời điểm này không thích hợp ȶᏂασ nàng.

Cũng nên bỏ thời gian ra ngoài đi dạo , mấy ngày nay lão khóa mình ở trên người nàng, cũng chưa chú ý có chuyện gì Phát sinh không, nghe nói Mông Cổ liên tiếp đối với quân ta phát động tiến công, không biết hiện tại thế cục như thế nào.

Mang theo vài cái người hầu, nghênh ngang đi đến trà lâu, dọc theo đường đi nhìn đến người của ta, đều nhường đường tránh đi.

Đành phải chịu à, ai kêu cha ta ngô đức là thủ phủ nơi này, trong nhà nuôi gia đinh toàn là để đi đanh người, hơn nữa quyên tiền mua quan tri huyện, bây giờ nơi này không khác nào là đất cả cha ta, còn chưa có ai ăn gan báo dám can đảm thách thức Nhà ta, nếu không nửa đời sau chỉ có thể ở trong lao lý nếm thử chút các loại hình cụ tra tân công dụng .

Có như vậy đích bối cảnh Bảo sao ta ngô nhân ―― Ngô gia đời tiếp theo độc đinh làm sao có thể không nhiễm bùn.

Kỳ thật ta cũng không ham quyền lực, chỉ thích luyện võ cùng bắt nữ nhân về ȶᏂασ.

Nói đến luyện võ, không thể không nói đến sư phụ da^ʍ tà của ya, hắn là người trong ma giáo đạo, chỉ là thuộc về một cái xuống dốc môn phái ―― mê tình tông duy nhất còn lại đệ tử, võ công đều phải dựa vào hấp thụ nữ nhân tính nguyên âm mới có thể đại thành.

nếu như mê tình võng muốn bình thường nữ nhân thì không có gì đáng nói, nhưng mà mấy lão già cứ nhất thiết phái là vợ của thằng khác mới dị, lại còn tuổi phải tầm bà mươi đổ lên bốn năm đổ xuống, lại phải biết văn hoặc biết võ.

Cúng chính vì hay bắt cóc vợ của nhiều người trong giang hồ màng đi Gian da^ʍ về sau còn hạ nhục đối phương quá ngu ngốc có mỗi cái l*и còn không giữ được, dẫn đến anh hùng võ lâm tức giận, tụ tập lại với nhau liên thủ hợp lực bao vây tiêu diệt Mê tình tông, kết quả chỉ có sư phụ ỷ vào võ công cường hãn, ngạnh kháng mấy chục anh hùng bao vây, cố hết sứcđánh một đường máu mà thoát ra.

Cũng may bản thân chỉ bị trọng thương không tổn hại gì đến gân cốt sau này . Vừa vặn cha ta đi qua bắt gặp, cứu về, mời lên làm sư phụ cho ta.

Nói thật, không biết là ta là thiên tài,hay vẫn là mê tình tông võ công rất dễ dàng luyện, lúc mười ba tuổi mê tình quyết cũng đã đạt tới thứ sáu, các loại võ học cũng luyện đến thuần thục chỉ là luyện nữa cũng không thể đột phá được.

Sư phụ nói là phải cùng với nữ nhân giao hợp về sau nội công mới có thể tiếp tục tăng tiếng, lão còn thở dài nkia ta còn quá nhỏ không làm được việc này, ta năn nỉ thế nào lão cũng không cho phải mãi đên khi cởϊ qυầи khoe con chim dài 20 phân to năm phân ra thì sư phụ mới kinh ngặc đến rớt mắt, ngay lập tức chạy đi bắt về cho ta một phu nhân phá trinh ©ôи ŧɧịt̠.

Thế là Từ dó về sau ta ngày nào cũng phải có nữ nhân bên cạnh, trong nhà tỳ nữ, đến láng giềng nữ nhân, chỉ cần có vài phần tư sắc, hoặc sáng hoặc tối, hoặc cường đạo bắt người, hoặc nửa đêm thâm nhập cưỡиɠ ɠiαи, hoặc trực tiếp thưởng gian, chỉ cần ta coi trọng vô luận là ai cũng không thoát được, hiện tại côn ŧᏂịŧ của ta đại đâm vào khoảng một ngàn cái l*и, cũng không sai biệt quá nhiều.

Bình Luận (1)

  1. user
    Dark90 (4 năm trước) Trả Lời

    Ad có link gốc bộ này ko send mình với

Thêm Bình Luận